Menu Sliding loi bai hat Search

Video Về quê - saxophone - Trần Mạnh Tuấn.wmv

Ca sỹ: Minh Nguyễn

115,366 Lượt xem

Mô Tả

Dành tặng cho chính bản thân mình và những người bạn xa quê...


Tôi cảm thấy thực may mắn vì được sinh ra và trải qua thời thơ ấu vào cái lúc mà chiều chiều trẻ con vẫn còn ra đường, ra đồng chơi đùa chạy nhảy với nhau chứ không phải là ngồi ở nhà cắm đầu vào màn hình smartphone hay máy tính như bây giờ.


Lúc đó, tôi có hẳn một lịch trình cho một ngày đầy bận rộn:


Sáng ra, rủ mấy đứa nhóc trong xóm đi tập thể dục, tiện thể đi qua mấy vườn xoài, táo, nhãn, ổi (mùa nào thức ấy) "xin vắng mặt" chủ vườn :D


Tập thể dục về, đứa nào đi mẫu giáo thì đi mẫu giáo, đứa nào đã đi học thì đến trường học.


Ăn trưa xong, đừng hòng có chuyện đi ngủ trưa, thể nào cũng phải len lén trốn đi chơi mới chịu. Thổi vòng, lia dép, đánh khăng với mấy đứa con trai (dù là con gái vẫn chơi nhiệt tình =)) ) hoặc là chơi đồ hàng với mấy nhóc con gái.


Đến chiều, cạnh nhà là cánh đồng rất rộng, trẻ con trong xóm ra đó tụ tập thả diều, lúc đó diều bằng giấy vở tập, một cái khung tre đơn giản, thêm mấy hột cơm nguội cùng cuộn dây rút từ bao tải xi măng ra, thật đơn giản, nhưng lại tạo nên niềm vui của cả một thời thơ dại.


Buổi tối, bố mẹ cùng các cô bác xóm lại bắc ghế ra ngoài hóng mát, kể chuyện, nhìn đàn đom đóm bay lập lòe, gió từ cánh đổi thổi vào mát rượi, mang thêm cả hương lúa dịu dàng...


Khi đó nhà còn rất nghèo, tuổi thơ của tôi không có thức ăn ngon, không có đồ chơi đẹp, ít khi có quần áo mới, nhưng sao tôi vẫn thấy mình thật hạnh phúc.


Nếu có ước muốn, tôi chỉ ước rằng thời gian có thể quay trở lại, dù chỉ là một ngày, lúc ấy bố mẹ vẫn còn trẻ và mạnh khỏe, rồi tôi có thể gặp lại những bạn bè xưa, cùng chạy tung tăng trên cánh đồng, để có thể thoải mái cất tiếng cười vô tư vô lự...


giống như hồi còn bé.
_01/2016_

Video cùng người đăng