Vào một buổi chiều mùa xuân, trước cửa một quán phở xuất hiện hai vị khách lạ. Một chàng trai trẻ khoảng chừng 18, 19 tuổi, ân cần dìu dắt một người đàn ông bị mù. Hình như họ là hai cha con. Hai người vận quần áo đơn giản, lộ rõ vẻ nghèo túng.
- Bác ơi, cho cháu hai tô phở bò ạ!
- Liệu cậu ta có đủ tiền trả cho hai tô phở bò không chứ?- Chủ quán nhìn hai cha con rồi nghĩ thầm
Sau khi đưa cha vào bàn ngồi, chàng trai mới chạy lại phía bếp, nói nhỏ với chủ quán:
- Bác ơi chỉ là một tô phở cho thịt bò thôi ạ. Còn tô kia chỉ cần rắc ít hành là được ạ.
Hai tô phở nghi ngút khói được chủ quán bê ra đặt lên bàn cho hai cha con.
- Có phở rồi, cha ăn đi. Cha ăn cẩn thận kẻo nóng đó ạ.
- Ăn đi con, con ăn nhiều thêm một chút. Ăn no rồi học hành chăm chỉ. Sắp thi tốt nghiệp rồi! Nếu mà thi đậu đại học, sau này làm người có ích cho xã hội.
- Ồ sao tô phở của cha nhiều thịt quá con ạ. Cái quán này thật là tử tế. Một tô phở mà biết bao nhiêu là thịt.
Người cha mù lần lần gắp miếng thịt bò sang bát người con trai.
- Cha à, cha ăn đi. Tô của con đầy ắp, không biết để vào đâu rồi cha nè.
Nói rồi người con trai lại lựa lại gắp trả lại miếng thịt vào bát của cha.
- Ừ ừ, con ăn lẹ lên, ăn phở bò là nhiều chất dinh dưỡng lắm đó.
Người chủ quán đứng lặng lẽ ở một góc nhìn hai cha con mù nhường nhau miếng thịt mà cảm động nghẹn lời
- Tình cảm và lòng hiếu nghĩa của cậu ta thật đáng trân trọng. Mình nên làm điều gì chăng?
Dứt dòng suy nghĩ người chủ quan chuẩn bị một đĩa đầy ắp thịt bò, bưng ra đặt lên bàn cho hai cha con
- Hình như bác để lộn bàn rồi ạ, cháu đâu có gọi thêm thịt bò đâu ạ.- Người con trai đưa lại đĩa thịt bò cho người chủ quán.
- Không lộn đâu cháu ạ. Hôm nay, quán của bác kỷ niệm ngày mở quán, cho nên đĩa thịt này là quà biếu khách hàng.
- Dạ cháu hiểu rồi ạ. Cháu cảm ơn bác.
Người con cẩn thận gắp từng miếng thịt bò từ đĩa vào trong bát của người cha
- Cha, cha ăn thêm nữa đi ạ.
Sau khi ăn xong, người con trai tiến lại chỗ chủ quán gửi tiền và hai cha con chào tạm biệt bác chủ quán ra về.
Nhìn hai cha con đi khuất bóng, người chủ quán mới quay trở lại dọn dẹp bàn, thì bất ngờ nhìn thầy tờ tiền hai cha con để lại trên bàn
- Ôi, vừa đúng giá tiền đĩa thịt bò ghi trên bảng giá- Người chủ quán thốt lên.
Chỉ có ý thức độc lập và lòng tự trọng mới nâng chúng ta lên trên những nhỏ nhen của cuộc sống và những bão táp của số phận.
Theo dõi những chuyên mục hấp dẫn của Blog Radio (Blog Radio, Audio Book, Radio Online, truyện ngắn, tâm sự, thơ, âm nhạc, điện ảnh,...) tại http://blogradio.vn/ - Phát thanh xúc cảm của bạn!
Tham gia fanpage của chúng tôi để cập nhật những thông tin giải trí hấp dẫn nhất:
https://www.facebook.com/yeublogviet
https://www.facebook.com/yeublogradio
Subscribe kênh Youtube chính thức của Blog Radio https://www.youtube.com/yeublogradio
Gửi những tâm sự, cảm xúc, những sáng tác đầu tay đến Blog Radio: http://blogradio.vn/dang-nhap.html
© Bản quyền nội dung các video trên kênh www.youtube.com/yeublogradio thuộc về http://blogradio.vn - Công ty VNNplus chủ quản. Vui lòng không sao chép, re-upload dưới mọi hình thức.