Menu Sliding loi bai hat Search

Video DUYÊN PHẬN [tân cổ song ca V.2] | Nhạc Thái Thịnh | Vọng cổ: Hoài Nam - Thiện Thanh

Ca sỹ: Thiện Thanh Nguyễn

28,121 Lượt xem

Mô Tả

DUYÊN PHẬN [tân cổ song ca V.2] (có lời vọng cổ ở "Hiển thị thêm")
Nhạc Thái Thịnh | Vọng cổ: Hoài Nam - Thiện Thanh
* Nếu bạn muốn sáng tác của mình được thành Karaoke để càng nhiều người thưởng thức:
* Liên hệ: [email protected]
*ĐT: 0937.472.401 | Agribank Đông SG 6280.2150.12354


-------------------


Tân cổ [Song ca]: DUYÊN PHẬN
Nhạc: Thái Thịnh
Lời cổ: Hoài Nam_Thiện Thanh
------------------------------------


NHẠC


Nữ: Phận là con gái, chưa một lần yêu ai,
Nhìn về tương lai mà thấy như sông rộng đường dài.


Nam: Cảnh nhà neo đơn, bầy em chưa lớn trĩu đôi vai gánh nhọc nhằn.
Thầy Mẹ thương em nhờ tìm người xe duyên,
Lòng cầu mong em đậu bến cho yên một bóng thuyền.


Nữ: Lứa đôi tình duyên, còn chưa lưu luyến,
Sợ người ta đến em khóc sau bao lời... khuyên.


Vọng cổ câu 1


Nam: Em ơi! Dẫu biết rằng em chưa một lần yêu ai nhưng rồi em phải.. chọn; Em hãy chọn đi trăm nẻo truân chuyên hay vạn niềm hạnh phúc thì em cũng phải vâng lệnh song thân mà cất bước... theo… chồng
(-)(-) Cảnh nhà neo đơn nên phải gánh nặng trong lòng.


Nữ: Mẹ yếu cha già, đàn em chưa lớn, em vẫn lắm nhọc nhằn trĩu nặng đôi vai.(*)


Nam: Thầy Mẹ thương em tìm mai mối xe duyên, để cho em yên một bóng thuyền.
Em khóc thật nhiều qua những lời khuyên, sợ người ta đến rồi tình duyên mình ngang trái.


Nhạc:


Nữ: Chưa yêu lần nao, biết ra làm sao, biết trong tình yêu như thế nao.


Nam: Sông sâu là bao nào đo được đâu lòng người ta ai biết có dài lâu


Câu 2
Nữ: Biết có được dài lâu hay ôm sầu vì duyên lỡ, định mệnh trái ngang rồi đau khổ suốt một đời.
(-)(-) Dòng sông sâu còn có bên lở bên bồi.


Nam: Chưa yêu lần nào làm sao em đo lường cho được, dang dở tình đầu hay sẽ hạnh phúc dài lâu. (*)
Thời gian rồi sẽ chóng qua mau, khi hạnh phúc yên vui bên người mình yêu dấu.


Nữ: Hay phải chịu khổ đau cả đời người con gái. Thuyền đỗ bến nào ai biết đục hay trong?


NHẠC
Nam: Rồi người ta đến, theo họ hàng đôi bên
Một ngày nên duyên một bước em nên người vợ hiền,


Nữ: Bỏ lại sau lưng, bầy em ngơ ngác đứng trong theo mắt đượm buồn,


Nam: Thầy Mẹ vui hơn mà lệ tràn rưng rưng,
Dặn dò con yêu phải sống theo gia đạo bên chồng.


Nữ: Bước qua dòng sông, hỏi từng con sóng:


Nam: Đời người con gái không muốn yêu ai được... không?


Vọng cổ câu 5


Nữ: Rồi một ngày kia thuyền tách bến sang sông em theo chồng về xứ... lạ; Bỏ lại sau lưng bầy em thơ ngơ ngác đứng trông theo.. mắt đượm nét u… sầu.
(-)(-) Thầy Mẹ cũng vui hơn nhưng dòng lệ nghẹn ngào.


Nam: Em ơi, em sống bên chồng phải trọn bề gia đạo, còn tình yêu chúng mình đành hẹn lại kiếp sau. (*)
Dẫu biết rằng mình không còn gặp lại nhau, vẫn giữ ngọt ngào những tháng ngày hoa mộng.


Nữ: Bước qua dòng sông em hỏi từng con sóng, phận gái không yêu có được không người?


Nhạc:


Nam: Qua bao thời gian, sống trong bình an, lỡ yêu người ta gieo trái ngang


Nữ: Nông sâu tùy sông, làm sao mà trông chưa đỗ bến, biết nơi nào đục trong?


Về câu 6:


Nam: Một mai em bước theo chồng
Duyên phận má hồng chôn mộng ngày xanh.
Nỗi buồn rồi cũng trôi nhanh
Sống trong hạnh phúc sẽ thành tình thân


Nữ: Em trót nặng mang phận duyên con gái, đành phải ra đi về xứ lạ quê người.(*)


Trăm năm gởi mối duyên hờ,
Để trông sao rụng, để chờ tàn canh.


Nam: Bởi anh sự nghiệp chưa thành
Nên đã phải đành nhường bước người ta.
-------------------------

Video cùng người đăng