"Có một bài ca không bao giờ quên, là lời đất nước tôi chẳng phút bình yên - Có một bài ca không bao giờ quên, là lời mẹ ru con đêm đêm - Bài ca tôi không quên tôi không quên tháng ngày vất vả - Bài ca tôi không quên tôi không quên gót mòn hành quân hối hả - Làm bạn cùng trăng ngồi ôm súng ngắm sao khuya - Bài ca tôi không quên tôi không quên những người đã ngã - Bài ca tôi không quên tôi không quên gửi trọn đời cho tất cả - Là đồng đội tôi còn ôm súng giữ biên cương."
Những chiếc đèn dầu tưởng chừng bị tuyệt chủng được cất công đặt từ tận làng nghề thổi thủy tinh tại Đồng Nai, hơn 350 tấm ảnh liệt sĩ trên tay các khán giả được thu thập từ khắp các Ban liên lạc tìm đồng đội và cả 30 người mẹ ở Thuận Thành Bắc Ninh xuất hiện trên sân khấu... tất cả những chi tiết ấy tổng hòa lại tạo nên hình ảnh đặc biệt xúc động cho tiết mục biểu diễn đặc biệt này.