...Mình tình cờ gặp nhau
Có ai biết đc đâu chẳng ai có thể nói trước đc chuyện cái duyên cái số và định mệnh
Một ánh mắt nhìn hay nụ cười xinh đã làm trái tim anh rung động
Không
Anh biết điều đó xuất phát là thật vì khi bao lâu trái tim anh trống rỗng
Anh cứ muốn cứ muốn ngắm nhìn em lâu thật lâu để hình ảnh đó k bao giờ phai nhạt
Anh dựng lên một niềm hy vọng trên bờ cát để mong những cánh hải âu sẽ mang hy vọng của anh về nơi em
Và mong ngày nào anh cũng sẽ đc ở bên em
Đc nghe em nói đc thấy em cười vì đó là niềm hạnh phúc của riêng anh
Em Hãy Nói Đi
Đối mặt ấy sao đôi khi nhìn anh quá trìu mến
Nhưng sao trái tim anh đâu biết có một màn đêm
Nó là quá khứ em lại đem nó ra để giấu đi những điều không muốn nói...không muốn nói
Buông làn khói mong manh
Anh cố che trở cho niềm hy vọng = cát ấy luôn đc nuôi lớn
Nhưng mà có một cơn sóng lớn
Đã mang hy vọng của anh đi xa thật xa đó là cái lúc mà anh biết đc trái tim em đã thuộc về người đó
Vì đó là người luôn mang cho em những thứ em cần
Vì đó là người luôn ở bên em những lúc em cần
Và anh là người đến sau nên t/y đó đâu thuộc về anh duyên kiếp nào dành cho nhau nên trái tim đó đâu thuộc về anh
Vì đó là người luôn mang cho em những thứ em cần
Vì đó là người luôn ở bên em những lúc em cần
Và anh là người đến sau nên t/y đó đâu thuộc về anh duyên kiếp nào dành cho nhau nên trái tim đó đâu thuộc về anh
Và anh là kẻ vô duyên
Nhưng sao mà chỉ có một ánh mắt và một nụ cười mà làm sao không thể quên
Cảm giác nào buồn hơn
Khi anh là người đến sau
Mình không phải là của nhau
tại sao mà nước mắt anh vẫn rơi như thế và lẫn trong niềm đau
Tại sao anh vẫn lang thang một mình trong những hạt mưa để biết mình đang lạnh
ANH CẦN EM
Anh cần hơi ấm từ nơi trái tim có em anh cần vòng tay em ôm anh thật chặt
Và nếu như có thể ôm em một lần
Thì anh cũng sẽ ôm em thật chặt để không bao giờ anh đánh mất
Dù biết và tự an ủi bản thân mình rằng anh vẫn phải quên em
Vì anh đâu phải là người xứng đáng đc đi cạnh ở bên em
Hãy để cho anh lầm lũi một mình nơi qua màn đêm đen
Vì đó là một cảm giác mà anh đã thấy rất thân quen
" Nơi nào đó có phương thuốc
Để chữa cho một kẻ thua cuộc "
Cứ mãi ngốc nghếch và cứ mãi mộng ước dù biết mộng ước = cát ấy đã bị sóng phá vỡ tan
Ở bên người đó nụ cười của em sẽ luôn rạng rỡ
Không ở bên em mà nơi của anh có một trái tim vỡ
Nơi cuối mặt trời bình minh của em còn gọi em đó
Nơi cuối con đường chỉ có minh anh lặng lẽ nhìn em
Ở bên người đó nụ cười của em sẽ luôn rạng rỡ
Không ở bên em mà nơi của anh có một trái tim vỡ
Nơi cuối mặt trời bình minh của em còn gọi em đó
Nơi cuối con đường chỉ có minh anh lặng lẽ nhìn em...