Menu Sliding loi bai hat Search

Video KaraOke dây Đào BÔNG BẦN RỤNG TRẮNG - Vọng cổ: Lê Thanh Tịnh

Ca sỹ: Thiện Thanh Nguyễn

12,294 Lượt xem

Mô Tả

KaraOke dây Đào BÔNG BẦN RỤNG TRẮNG
Vọng cổ: Lê Thanh Tịnh
---------------
Nói lối:
Hồi đó, cứ mỗi lần có người đi dạm hỏi,
Là chị lắc đầu, bảo chưa nghĩ chuyện chồng con.
Rồi thời gian cứ thấm thoát trôi nhanh,
Em đi lấy chồng bỏ chị một mình nuôi thằng Út.
Câu 1:
Mới đó mà đã hai mươi năm ba má bỏ chị em mình côi cút, rồi chị gồng gánh nuôi dạy hai em khôn lớn nên... người.
Hai mươi năm cướp đi của chị cái tuổi xuân thời.
Nhà ngoại gần, ngoại thường qua chỉ dạy, con gái có thì đừng kén chọn quá nghe con.
Chị gượng cười mà mắt chị buồn hiu, nhìn hai đứa em giành nhau trái bần xanh chị lượm. Thấy chị buồn ngoại cũng không nói gì thêm, ôm chị vào lòng ngoại rưng rưng nước mắt.


Câu 2:
Em lớn khôn chưa kịp đỡ đần cùng chị, vội vã ra đi xây hạnh phúc riêng mình.
Rồi bận bịu chồng con với công việc gia đình
Đã mấy năm em không về thăm chị. vì bởi cái nghèo mà gần cũng hóa thành xa.
Mỗi khi tu hú gọi bông bần rụng trắng bờ sông, lòng em xuyến xao nhớ lời ru thật buồn của chị:
"Ầu ơ, em tôi khát sữa bú tay, ai cho bú thép tôi rày mang ơn".


Nói lối:
Thằng Út lớn khôn, ăn học thành tài, cũng không về quê với chị.
Bỏ chị một mình thui thủi ngõ trước vườn sau.
Trái bần xanh chị lượm về, đâu còn đứa nào ăn,
Cứ mặc cho nó héo dần theo ngày tháng.


Câu 5:
Rồi một hôm có người đàn ông lạ mang trầu cau dạm hỏi, muốn được cùng chị nên vợ nên... chồng.
Em biết chị thuận ưng là để cho ngoại vui lòng.
Chứ hạnh phúc gì đâu khi làm thân quà quạ, nuôi tu hú cho người còn mang tiếng thị phi. Dù chị đã hết lòng vẹn chữ trước sau, nhưng tránh làm sao miệng đời thêu dệt:
"Mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời mẹ ghẻ lại thương con chồng".


Câu 6:
Ôi đời chị sao chỉ là những đắng cay, còn hạnh phúc ngọt ngào chị chưa bao giờ được nhận.
Thằng Út bảo hoài, tại số phần chị khổ, như kiếp bông bần rụng trắng bờ sông.
Mưa nắng dãi dầu không có mùa riêng, suốt tháng quanh năm chốn đồng chua nước mặn.
Gánh nặng bao năm lưng chị còng như dấu hỏi, bao sợi thời gian cài tóc chị sắc mây buồn.
Hai mươi năm gánh gồng nuôi em thơ dạy, nửa đời còn lại cũng không ít đắng cay.
Chị tôi như kiếp bông bần, bốn mùa rơi rụng trắng ngần bến sông.


-----------------
[Vui lòng không Reupoad]
* Email: [email protected] - ĐT: 0937472401
[Nguyễn Thiện Thanh - Agribank Đông Sài Gòn - 6280215012354]
-----------------

Video cùng người đăng