NGHE TIẾNG CHUÔNG CHÙA THOÁT KHỎI ĐỊA NGỤC
Trí Hưng pháp sư ở Thiền Định Tự làm Duy Na kiêm việc thỉnh chuông. Có một vị quan theo vua đến Giang Đô, giữa đường bị bệnh chết. Ông thác mộng cho vợ hay:
– Tôi theo xa giá tới Bành Thành, không may bị bệnh chết, bị đọa địa ngục chịu muôn ngàn khổ sở. Vừa rồi nghe được tiếng chuông chùa Thiền Định Tự của Pháp sư Trí Hưng đã được giải thoát. Ân này khó báo, nàng hãy vì ta đem tặng ông 14 cây lụa.
Người vợ tỉnh giấc nửa tin, nửa ngờ. Đến hôm sau lại nằm mộng y hệt. Bà ta đi hỏi các thầy tướng số, cũng không dám quyết là chồng còn sống hay chết. 10 ngày sau quả nhiên nhận được tin dữ: chồng bà bị bệnh đã chết ở dọc đường. Do đó mới tin giấc mộng là thật bèn đem 14 cây lụa đến chùa tặng Trí Hưng. Trí Hưng bảo:
– Ta nào có công đức gì!
Lại đem 14 cây lụa tặng lại đại chúng. Có người hỏi Trí Hưng:
– Vì sao tiếng chuông chùa lại cứu được người trong địa ngục ?
– Ta cũng chẳng có pháp thuật gì, chỉ là trước khi dộng chuông ta nguyện chư thánh hiền đều vào đạo tràng. Sau đó đánh 3 cái lại nguyện chư hồn ác đạo siêu sinh nghe tiếng chuông này đều lìa khổ được vui. Dù trời mưa hay tạnh ta đều chăm chỉ làm như vậy không hề trễ nải.
Đại chúng nghe rồi đều hết lời ngợi khen.
(Trích từ Nhân Quả Báo Ứng Lục)
LỜI BÀN:
Nguyện lực vô cùng quan trọng. Hành giả tu bất kỳ pháp môn nào cũng phải phát nguyện. Nguyện như tấm bản đồ giúp người lữ hành biết rõ hướng đến của mình. Người tu không phát nguyện như người lữ khách bị lạc giữa sa mạc mênh mông. Khi thân thể một người mất đi, chính lời nguyện sẽ dẫn dắt người ấy đến nơi tái sanh kế tiếp. Vì thế người tu Tịnh nghiệp nên nguyện sanh về Cực Lạc quốc, khi lâm chung nếu vẫn giữ được nguyện này sẽ khế hợp với nguyện lực tiếp dẫn vãng sanh của Phật A Di Đà. Hai nguyện này sẽ giúp người ấy sanh về cảnh giới của đức Phật kia, vĩnh viễn lìa khổ được vui.
Nam Mô A Di Đà Phật