Không gặp, không nhìn nữa, con người ấy, khuôn mặt ấy.
Cũng chẳng hề oán trách tháng năm muội và huynh đã bỏ lỡ.
Tháng năm xưa, ánh mắt kia, ai lưu luyên, ai không nói một lời.
Duyên phận đã qua thôi cũng đừng nói nữa.
Nếu chẳng phải vì tương tư ánh mắt trăn trờ kia.
Yêu một người cả một đời vẫn chẳng hề thấu tận.
Đến tạn bây giờ, dãu mưa dông bão bừng cũng xin đừng giải thích.
Dẫu dùng hết thuốc thang trên đời, cũng khó giải bênh tương tư nhân gian.
Trời đổ mưa to, mặt đất ướt sũng
Chớp giữa trời lóe lên rồi vụt tắt.
Nhiều năm sau này hóa ra những câu chuyện xưa cũ kia đều có kết cục như nhau.
Đừng nói yêu người, đừng nói
Hồi ức thoáng qua rồi biến mất/
Lại chỉ một vòng được mất ly tán mà thôi.
Đừng nói, đừng nói nữa, hoa nở, hoa lại tàn,
Từng có một người và cũng từng không có kết quả.
Tháng năm ấy, trong cơn mưa, luôn nhớ huynh đã quên đi muội.
Có những việc chỉ chôn giấu tận đáy lòng/
Trời đổ mưa to, mặt đất ướt sũng
Chớp giữa trời lóe lên rồi vụt tắt.
Nhiều năm sau này hóa ra những câu chuyện xưa cũ kia đều có kết cục như nhau.
Đừng nói yêu người, đừng nói
Hồi ức thoáng qua rồi biến mất/
Lại chỉ một vòng được mất ly tán mà thôi.