Chiều kia lũ chim trên cành buồn không ca
Chim hỡi xót thương ai
Hàng cây đứng im cũng thầm nhìn mây bay che kín phía lưng trời
Ai biết ai vì đời cùng ngược xuôi chung lối mòn. Ngày anh hai mươi tuổi, em đôi tám trăng tròn. Đêm lạnh còn chăn đơn gối lẻ. Chưa buồn khi canh vắng khép đôi mi. Cho đến hơn một lần tuổi trẻ như qua mất rồi. Ngày.