Bao nỗi vui trong đời nay đã trôi xa vời
Từ khi người quên hết những yêu thương một thời
Bao nỗi cô đơn này em đã trao anh rồi
Thì thôi đành câm nín không tìm ra tiếng nói
Như vết thương vô hình anh giữ cho riêng mình
Vì trong lòng anh biết anh còn mang nỗi nhớ
Qua những đêm mong chờ anh sống trong mơ hồ
Nhiều khi còn không biết sao đời mình bơ vơ
Hãy về đây với anh khi tình vẫn chưa tàn
Hãy về đây với anh lúc chưa quá muộn màng
Những muộn phiền sẽ chôn sâu trongnỗi im lặng
Vì anh không muốn quên em
Vì anh không muốn cô đơn
Hãy về đây mỗi khi em chợt thấy u sầu
Hãy về đây lúc tóc xanh chưa có phai màu
Đã từ lâu trái tim anh đây vẫn mong đợi
Vì anh không biết yêu ai
Vì anh chỉ có em thôi.