Bao đêm rồi tôi lang thang phố vắng
Đi ngang nhà cô bé học cùng trường
Dáng em gầy mong manh như lá cỏ
Mái tóc dài óng ả thật dễ thương
Tôi thẫn thờ ngu ngơ bên hiên vắng
Cứ đứng chờ như nắng hạn chờ mưa
Và đêm về ngơ ngẩn thức làm thơ
Trang giấy trắng
Thay tình tôi mộng mơ
Cô bé ơi áo dài bay trong gió
Chiều tan trường tôi lặng lẽ theo sau
Lời ban đầu ngại ngần không dám nói
Để đêm về thao thức suốt canh thâu
Cô bé ơi sao mà thương mà nhớ
Biết bao giờ cô thấu hiểu tình tôi
Từng đêm buồn
Một mình tôi xuống phố
Đứng lặng thầm
Như một mảnh trăng mơ
Từng đêm buồn
Một mình tôi xuống phố
Đứng lặng thầm
Như một mảnh trăng mơ
Những chiếc giỏ xe
Chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu
Chùm phượng vĩ em cầm
Là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay
Thầm lặng mối tình đầu
Mối tình đầu của tôi
Là cơn mưa giăng
Giăng ngoài cửa lớp
Tà áo ai bay trắng cả giấc mơ
Là bài thơ còn hoài trong vở
Giữa giờ chơi mang đến lại mang về
Cánh phượng hồng ngẩn ngơ
Mùa hè đến trường
Khắc nỗi nhớ lên cây
Và mùa sau biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió me bay
Mối tình đầu của tôi
Là cây đàn buông tiếng xa xôi
Ai cũng hiểu
Chỉ một người không hiểu
Nên có một gã khờ
Ngọng nghịu đứng làm thơ
Em chở mùa hè đi qua
Còn tôi đứng lại
Nắng ngập đường một vạt tóc nào xa
Mối tình đầu của tôi
Nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi
Ai cũng hiểu
Chỉ một người không hiểu
Nên có một gã khờ
Ngọng nghịu đứng làm thơ
Em chở mùa hè đi qua
Còn tôi đứng lại
Nắng ngập đường một vạt tóc nào xa