ngồi nhìn màn đêm buông xuống
sao cô đơn quá,, hiu quạnh
kể mà từ ngày em ra đi , anh thấy đau lòng
ngày từng ngày ôm nỗi nhớ
bỗng trong mơ nhớ về em
chuyện mình giờ đây đã hết .... chẳng còn của nhau
trong thâm tâm anh thấy não nề
cứ ngỡ bóng dáng em gần kề
sao khi xưa ta cứ u mê, để giờ đây những nỗi đau kia ùa về
ĐK:
giờ em đã có , người yêu nơi đó
còn những nỗi đau anh phải mang
hạnh phúc kia đã . giờ đây trôi xa
yêu thương như bóng tối nhạt nhòa
nhìn hạt mưa rơi , lòng sao chơi vơi
giờ anh nhớ em hỡi người ơi
giờ đây chỉ biết ngồi ôm nuối tiếc
khi mà ta đã mãi ... xa lạ ,,,,