Một ngày vẫn như mọi ngày
Em xuống phố
Với nụ cười rạng rỡ trên môi
Đôi chân vẫn bước dài
Tự tin trên con đường
Hàng ngày em vẫn đi mòn lối
Tưởng chừng một ngày lại qua
Sáng đến đêm chẳng có gì thay đổi
Không biết rằng em lại va vào anh
Và thôi chết anh lỡ yêu em mất rồi
Đôi vai gầy buông xõa
Mái tóc mềm mượt thướt tha
Một lần lạc vào vùng tóc nhớ
Suốt cả đời này
Anh chẳng muốn bước ra
Mượt mà suối tóc như mây
Thơm đắm say hương nước hoa xứ lạ
Em ơi, say hương tình khó tả
Định mệnh đời mình
Anh chẳng tìm đâu xa
Vén nhẹ mái tóc mượt thơm
Em cười rạng ngời như nắng
Chẳng cần đến cafein
Cũng đủ làm anh cả đêm thức trắng
Nợ anh rồi
Em nghĩ mình có phải trả không
Lấy trái tim anh đi mất
Anh lấy gì
Để chống chọi với mùa đông
Đường dài lắm
Em đi đâu
Đừng lo nhé luôn có anh theo sau
Dù có lắm chông gai
Thì anh vẫn chung thủy
Như tóc em thơm mượt mà
Mái tóc giữ từng cơn mơ
Cuốn lấy vào từng nỗi nhớ
Anh mang mùi hương mái tóc em
Quyện vào trong từng nhịp thở