Nhìn đồng hồ quay
Mà kí ức cứ cuốn mãi trong con say
Phải chi em đang trước mặt anh lúc này
Như chưa từng rời xa anh
Chẳng muốn em mơ ác mộng lần nào nữa
Chẳng biết em quên anh thật rồi hay chưa
Anh nhớ em rất nhiều từ khi
Mình còn chưa thuộc về nhau
Nhưng đã yêu em nồng nàn lắm
Chìm vào giấc mơ say đắm
Mùa đông đang ngắm em nép vào lòng
Và em bỗng nói vu vơ rằng
Tình đẹp nhất khi là
Phải chăng đẹp nhất khi dở dang
Sau đó không ôm chặt anh nữa
Rồi nước mắt em chợt ứa
Không nói thêm một lời nào nữa
Ngoài lời nói chia tay
Hoàng hôn buông nắng long lanh mặt hồ
Mà anh chỉ thấy em xa dần
Tình đẹp nhất làm gì
Rồi mai sau có quên được không