Xưa một nửa tổ tiên
Theo mẹ lên rừng
Một nửa khác theo cha xuống biển
Chuyện ông tôi cùng trai làng ra đảo
Tên trường sa dựng cột mốc biên cương
Tôi là cánh buồm nâu
Mỗi ngày tách bến
Lòng cứ hỏi bâng khuâng
Đâu dưới biển trên ngàn
Cái gạch nối mong manh
Mà quý giá vô ngần
Lòng thương nhớ để tôi pha màu đất
Nối biển đảo bằng
Hình cánh én cánh dơi
Những cánh buồm đi dưới nắng ban mai
Sóng thân mật vỗ mạn thuyền róc rách
Những cánh buồm chở trăng thanh gió mát
Thuở mẹ tiễn cha lặng trong
Sương mờ cổ tích
Buồm như thể chiếc lưỡi cày lật ngược
Vạch những luống trăng sao
Nằm giữa lưng trời
Nhắc chủ quyền thiêng liêng
Không thể đổi dời
Những cánh buồm tìm gì nơi góc bể
Để trọn cuộc đời
Thấp thoáng phía chân mây
Hạnh phúc xa vời cuối những tầm tay
Mang bao nỗi khát khao không mệt mỏi
Buồm biết cách ngược chiều cơn gió thổi
Hướng con thuyền rẽ lối sóng đại dương
Buồm ơi buồm ngươi có thực hay chăng
Để con sóng ngổn ngang lời tâm sự
Để mỗi sáng mỗi chiều như nỗi nhớ
Tự chân trời tổ quốc lại hiện lên
Buồm nâu vươn cánh ra khơi
Ai gởi ai tình thiêng liêng tổ quốc
Rằng nơi biển đảo xa xôi
Xin cứ yên lòng dẫu lắm phong ba
Cả nước chung một lời
Tô thắm đẹp trường sa
Biển sẽ ra sao
Nếu một ngày thiếu vắng
Những cánh buồm nâu
Lộng gió căng phồng
Biển có còn xanh
Xanh nỗi nhớ vợ chồng
Mỗi cánh buồm
Là một cánh cò lặn lội
Soi rọi biển âm thầm
Đo hết mọi chiều sâu
Hăng hái miệt mài
Thắp sáng ngọn lửa nâu
Ở giữa khoảng xanh trời xanh nước
Dẫu giông bão cũng
Không làm sao tắt được
Ngọn lửa bình yên ấm áp tình người
Tôi đi qua sóng gió của đời tôi
Để đến gặp tấm lòng biển rộng
Biển giản dị và chuyên cần nuôi sống
Không thiếu ai không sót một người nào
Bảy sắc cầu vồng
Đã lùi lại đằng sau
Chỉ còn tôi giữa bộn bề biển cả
Và trên đầu lũ mây bông trắng xóa
Tựa đàn cừu say
Giấc ngủ giữa trưa nồng
Kìa biển đông ửng áng mây hồng
Từng ngọn sóng ngóng về đất tổ
Dẫu trải qua phong ba bão tố
Luôn có những cánh buồm
Cập bến tự do