Lặng nhìn nhau
Đã không còn từng ngày đậm sâu
Chờ bao lâu
Khi ước hẹn vội vàng
Hóa thêm bao kiếp sầu
Sẽ không còn một lời nào
Dành cho nhau
Về nơi đây
Đã không còn từng ngày nồng say
Đưa bàn tay xua đi từng áng mây
Nơi còn vương tóc người
Để những yêu thương
Ngả nghiêng lặng yên theo gió
Thời gian cứ thế đi qua
Như cơn gió vô tình
Như thuyền kia đã mang em đi
Để lại áng chân tình
Để vầng trăng khóc thương lòng ai
Sao lẻ loi một mình
Đọng lại trong anh
Nỗi buồn lặng im ai thấu
Dòng đời có nắng có mưa
Đó vốn dĩ là chuyện của trời
Nhưng sao lòng em lúc nắng lúc mưa
Thì anh chẳng nói nên lời
Nghìn trùng vượt ngàn con sóng
Đem tình yêu về nơi yên bình
Lặng nhìn thời gian
Cứ thế phôi phai nhanh
Chỉ còn mình anh
Em đang ở nơi phương xa
Gió cuốn mây trôi
Chẳng còn lại gì
Ngoài chuyện tình đôi ta
Làn mưa lạnh tuyết tan bao vụn vỡ
Đành buông hoa tàn
Về đây nắng tắt đêm trôi
Lòng ai khóc than
Giờ phận mình tựa hạt mưa lang thang
Nhìn cành hoa úa tàn
Giữa đại ngàn tìm mùi hương ai mang
Tự thân mình vỡ tan
Thương ai xót xa
Giờ mùa yêu không thành
Vùi mình vào nơi
Tận sâu niềm đau khi ấy
Thời gian cứ thế đi qua
Như cơn gió vô tình
Như thuyền kia đã mang em đi
Để lại áng chân tình
Để vầng trăng khóc than lòng ai
Sao lẻ loi một mình
Đọng lại trong anh
Nỗi buồn lặng im ai thấu
Dòng đời có nắng có mưa
Đó vốn dĩ là chuyện của trời
Nhưng sao lòng em lúc nắng lúc mưa
Thì anh chẳng nói nên lời
Nghìn trùng vượt ngàn con sóng
Đem tình yêu về nơi yên bình
Lặng nhìn thời gian
Cứ thế phôi phai nhanh
Thời gian cứ thế đi qua
Như cơn gió vô tình
Như thuyền kia đã mang em đi
Để lại áng chân tình
Để vầng trăng khóc than lòng ai
Sao lẻ loi một mình
Đọng lại trong anh
Nỗi buồn lặng im ai thấu
Dòng đời có nắng có mưa
Đó vốn dĩ là chuyện của trời
Nhưng sao lòng em lúc nắng lúc mưa
Thì anh chẳng nói nên lời
Nghìn trùng vượt ngàn con sóng
Đem tình yêu về nơi yên bình
Lặng nhìn thời gian
Cứ thế phôi phai nhanh
Chỉ còn mình anh
Ta khóc cho tình yêu không thành
Ta khóc cho tương tư để dành
Ta khóc cho hạt nắng mong manh
Tìm hoài hương sắc gió mang
Năm xưa trời ban
Số kiếp đơn côi ta như mơ màng
Trăng ngơ làm thơ, đi qua mùa nhớ
Đêm đêm nằm mơ
Về hương sắc đại ngàn