Này hỡi người em xứ Nip-pon,
Em có thường hay nhớ anh không?
Có biết người trai nơi nắng nóng,
Tuy cách mặt nhưng chẳng xa lòng!
Mình chẳng cần nhau nhưng chẳng chia ly,
Anh có thèm ăn món shu-shi.
Anh nhớ đừng ăn đâu đó nhé!
Ai khéo bằng cô bé xuân thì!
Anh nhớ Phù Tang, anh nhớ lắm !
Tươi thắm Anh Đào những tháng tư.
Cằn khô hờn ghen nên đá núi,
Đôi lúc vẫy vùng như hải ngư.
Làm cho phù tang thêm sóng gió,
Như xóa tan hằng vạn tiếng chim.
Và chỉ Phù Tang em mới có,
Trăm trái tim vì Triệu trái tim.
Dù cho nghìn bão tố phong ba,
Như muốn dìm Fu - ku - shi - ma.
Song khó làm tan bao tiếng hát,
Sha - ku - ra. Ôi Sha - ku - ra !
Rồi mai này anh đến Tokiyo,
Khi thánh đường vang tiếng Ko - to.
Em nhớ làm dâu trong chiếc áo,
Ki - mô - no, ôi Ki - mô - no !