Ai còn Mẹ, là còn cả yêu thương
Ai còn Cha, là còn cả bầu trời
Còn Cha, còn Mẹ là phước đức ba đời
Còn cả bầu trời, còn cả yêu thương
Có những người, kém may
Không còn Cha cũng chẳng có Mẹ
Có những người, trên cuộc đời
Chẳng biết mình sinh ra từ đâu
Chỉ biết sống trên cõi đời này
Biết trân trọng
Những ngày dương gian
Họ là ai? Họ là ai? Và Con là Ai
Bao nhiêu năm cứ mãi ngược dòng
Sống lang thang bốn bể là nhà
Họ gọi Con là đứa trẻ “Mồ Côi”
Họ gọi Con là đầu đường “Xó Chợ”
Cha Ơi…! Mẹ Ơi
Ai còn Mẹ xin hãy yêu thương
Ai còn Cha hãy biết trân trọng
Đừng để một mai, Mẹ Cha qua đời
Mới dâng lên, một cánh hồng phai
Ai còn Mẹ, là còn cả yêu thương
Ai còn Cha, là còn cả bầu trời
Còn Cha, còn Mẹ là phước đức ba đời
Còn cả bầu trời, còn cả yêu thương
Có những người, kém may
Không còn Cha cũng chẳng có Mẹ
Có những người, trên cuộc đời
Chẳng biết mình sinh ra từ đâu
Chỉ biết sống trên cõi đời này
Biết trân trọng
Những ngày dương gian
Họ là ai? Họ là ai? Và Con là Ai
Bao nhiêu năm cứ mãi ngược dòng
Sống lang thang bốn bể là nhà
Họ gọi Con là đứa trẻ “Mồ Côi”
Họ gọi Con là đầu đường “Xó Chợ”
Cha Ơi…! Mẹ Ơi
Ai còn Mẹ xin hãy yêu thương
Ai còn Cha hãy biết trân trọng
Đừng để một mai, Mẹ Cha qua đời
Mới dâng lên, một cánh hồng phai
Đừng để một mai, Mẹ Cha qua đời
Mới dâng lên, một cánh hồng phai