Chuyện nhân gian tay kể nhau rằng
Có một chàng
động lòng yêu nàng tiên nữ
Chuyện tình yêu, ngỡ như hoa vàng
Không có gì, ngăn cách ta chàng
Trời bỗng hóa cơn mưa vội vàng
Cha ta hạ lệnh, mang ta về phương ấy
Lời thương sao quá đỗi xa vời
Duyên không phận, lòng đau nhói lòng
Chuyện nhân duyên, đang ấm yên mà
Sao ai đành, nhẫn tâm ngăn cách...
Vạn dặm sơn khuê, nước mắt tuôn trào
Thiếp với chàng, đâu thể tách rời...
Một lần xa, vạn kiếp u phiền
Gom bao nỗi nhớ giữa mây mù
Ngàn nỗi đau này, trời cao sao thấu...
Cách xa chàng, như cả bầu trời giông tố...
Chuyện nhân gian tay kể nhau rằng
Có một chàng
động lòng yêu nàng tiên nữ
Chuyện tình yêu, ngỡ như hoa vàng
Không có gì, ngăn cách ta chàng
Trời bỗng hóa cơn mưa vội vàng
Cha ta hạ lệnh, mang ta về phương ấy
Lời thương sao quá đỗi xa vời
Duyên không phận, lòng đau nhói lòng
Chuyện nhân duyên, đang ấm yên mà
Sao ai đành, nhẫn tâm ngăn cách...
Vạn dặm sơn khuê, nước mắt tuôn trào
Thiếp với chàng, đâu thể tách rời...
Một lần xa, vạn kiếp u phiền
Gom bao nỗi nhớ giữa mây mù
Ngàn nỗi đau này, trời cao sao thấu...
Cách xa chàng, như cả bầu trời giông tố...
Chuyện nhân duyên, đang ấm yên mà
Sao ai đành, nhẫn tâm ngăn cách...
Vạn dặm sơn khuê, nước mắt tuôn trào
Thiếp với chàng, đâu thể tách rời...
Một lần xa, vạn kiếp u phiền
Gom bao nỗi nhớ giữa mây mù
Ngàn nỗi đau này, trời cao sao thấu...
Cách xa chàng, như cả bầu trời giông tố...