Đêm nay mơ màng
Anh như ngỡ ngàng
Trong những lỡ làng
Nỗi nhớ em
Lại chợt về
Anh lại say rồi
Đêm nay bay rồi
Em không thay đổi trong tiềm thức
Anh lại đang trắng đêm
Em đang đi đâu vậy
Ở trong tim anh này
Sao em vội vàng đến rồi
Vội đi thế hả
Nói ba câu quen thuộc
“Ngủ đi anh không muộn”
Là do em muốn đi
Hay do anh đa nghi
Liệu em đã từng bao giờ bao giờ
Bao giờ yêu anh chưa
Liệu em đã từng bao giờ bao giờ
Bao giờ yêu anh chưa
Liệu em đã từng bao giờ bao giờ
Bao giờ yêu anh chưa
Liệu em đã từng bao giờ
Hà Nội đổ mưa, em đổ anh chưa
Giấu làm gì thấy khổ chưa
Yêu thì nhanh thưa
Vì anh sợ anh nói luyên thuyên
Toàn mấy câu vô vị
Anh như là nông thôn miền quê
Còn em là đô thị
Lặng lẽ như anh
Cũng vội vàng đôi khi
Vội những lúc anh gần được em
Vì anh sợ trôi đi
Nhưng có lẽ do em
Có quá nhiều điều bận tâm khác
Còn anh thì chỉ có câu chữ
Chơi vơi cùng âm nhạc
Đã bao giờ em
Có tình cảm gì với anh
Câu này anh muốn hỏi thẳng em
Bởi vì anh mong tới nhanh
Anh đã từng viết dòng tin nhắn
Rồi nở nụ cười trên môi
Vậy còn em đã bao giờ
Cười bởi tin nhắn từ tên tôi
Đã bao giờ em thực sự
Muốn hỏi câu
“Ra đường anh mặc ấm chưa”
Đã bao giờ em muốn nhắc nhở
“Đêm rồi anh đừng tắm nữa”
Đã bao giờ em thực sự muốn nói
Chuyện với anh hàng giờ
Hay chuyện tình cảm
Chỉ là một nước đi ở trên bàn cờ
Liệu em đã từng bao giờ bao giờ
Bao giờ yêu anh chưa
Liệu em đã từng bao giờ bao giờ
Bao giờ yêu anh chưa
Liệu em đã từng bao giờ bao giờ
Bao giờ yêu anh chưa
Liệu em đã từng bao giờ