Người lạ ơi !
Xin cho tôi mượn bờ vai
Tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá
Người lạ ơi !
Xin hãy cho tôi mượn nụ hôn
Mượn rồi tôi trả đừng vội vàng quá
Người lạ ơi !
Xin hãy ghé mua giùm tôi
Một liều quên lãng để tôi thanh thản
Người lạ ơi !
Xin cho tôi mượn niềm vui
Để lần yếu đuối này là lần cuối thôi.
Cùng anh băng qua bao đại dương
Cùng anh đi vượt ngàn con đường
Phiêu lãng như áng mây trời
Xanh ngát như giấc mơ ta
Và đời vẫn thế, vẫn mãi trôi
Tháng năm dài, mình có đôi
Dù là ngày mưa hay nắng xanh ngời
Vẫn mong cùng người bước qua
Nắm tay anh chặt hơn đi
Để chẳng lạc mất nhau dẫu mai về đâu
Nép sau lưng anh mọi bộn bề
Mọi lo lắng nhẹ như mây bay
Siết môi em chặt hơn đi
Để những dấu yêu ta không nhạt phai
Có em bên anh bình yên
Ngoài kia bão cũng hóa
Dịu dàng và ấm áp.
Xin những bối rối này cứ thế lên ngôi
Xin con tim rẽ lối
Tìm giây phút nghẹn lời
Cho thêm chơi vơi
Để những ánh mắt đôi môi
Chạm nhau mang theo gọi mời
Xin cho ta tan vào
Những đắm đuối miên man
Khi em ghé ngang đời
Chợt mang sắc hương thiên đàng
Và cho những ấm áp lại
Đến lấp kín nhân gian
Ngày ta yên vui cùng nàng
Nhẹ nhàng âu yếm giữa chốn mơ
Cùng tìm kiếm bao ý thơ
Để đắm say trong tiếng nhạc du dương
Hồn sa theo bước ta ngẩn ngơ
Dù ngàn kiếp ta vẫn chờ
Chỉ cần có phút giây này
Trao yêu thương.