Sáng nay bước chân ra đường
Thấy ba bốn anh phi thường
Cùng đi trên xe và chen lấn vỉa hè
Rồi tháo những mái che ngang trời
Những tấm quảng cáo chưa di dời
Treo băng rôn chào mừng năm mới
Mới ăn bánh trung thu mà
Chưa hết không khí Noel mà
Ôi loanh quanh một năm sắp hết à
Biết bao thứ lo trên đời
Mà cuối năm đến ngay chân rồi
Nhìn vào trong ví thấy sao bồi hồi
Hãy tự giác đi các bạn ơi
Ai đang nợ tôi thì hãy tự giác cất lời
Thời gian âm thầm trôi
Đôi khi ta thờ ơ
Tưởng rằng quên mất nhau rồi
Đừng đợi nhắc tên các bạn ơi
Ai đang nợ tôi thì hãy tự giác cất lời
Dù thân thương đậm sâu
Cũng không nên để lâu thẹn lòng nhau
Còn nhớ khoảnh khắc lúc ấy
Ông nói tôi nghe sao ngọt đầu môi
Rằng sau tầm ba vài hôm
Chắc chắn ông sang ông trả lại tôi
Tiền nong đôi khi ngại ngùng khó nói
Mà lặng thầm thì sẽ chết đói
Khi hôm nay đã cuối năm
Nhưng chẳng thấy
Nên thôi giờ phải đòi
Ố ô ố ô ồ
Hãy tự giác
Ố ô ố ô ồ
Hãy tự giác
Ố ô ố ô ồ ố ô ố ồ
Nào hãy tự giác đi
Đừng để lâu quá hơi kì
Đã lâu thấy không ai gọi
Cũng không nhắn tin một lời
Phải chăng đang cho lòng
Thêm kiên nhẫn đợi
Biết bao thứ lo trên đời
Mà cuối năm đến ngay chân rồi
Nhìn vào trong ví thấy sao bồi hồi
Hãy tự giác đi các bạn ơi
Ai đang nợ tôi thì hãy tự giác cất lời
Thời gian âm thầm trôi
Đôi khi ta thờ ơ
Tưởng rằng quên mất nhau rồi
Đừng đợi nhắc tên các bạn ơi
Ai đang nợ tôi thì hãy tự giác cất lời
Dù thân thương đậm sâu
Cũng không nên để lâu thẹn lòng nhau
Tự giác đi các bạn ơi
Tự giác đi các bạn ơi
Trả nợ hết đi các bạn ơi
Ai đang nợ tôi thì hãy tự giác cất lời
Thời gian âm thầm trôi
Đôi khi ta thờ ơ
Tưởng rằng quên mất nhau rồi
Đừng đợi nhắc tên các bạn ơi
Ai đang nợ tôi thì hãy tự giác cất lời
Dù thân thương đậm sâu
Cũng không nên để lâu thẹn lòng nhau