Đôi chân qua bao nơi
Qua không biết bao con đường
Gọi thành lời từng rừng
Từng bạt ngàn những đồi nương
Ta yêu thương nơi đâu đã qua
Yêu biết bao con người
Cùng một niềm tự hào Việt Nam
Quê hương ta nâng niu yên vui
Sau biết bao thăng trầm
Nhận nụ cười từ bần hàn
Từ hôm qua đau thương
Mai nơi đâu xa xôi
Mãi nhắc trong tim mình
Ta là người Việt Nam
Tôi đã đi từ bắc tới nam
Đi từ bắc tới nam
Đi qua con phố đi qua cánh đồng
Rừng bát ngát Việt Nam
Đôi mắt nhìn về phía trước
Và đeo ba lô ở trên vai
Chỉ có vậy thôi cũng đủ cho tôi
Trên đường hành trình
Tìm hiểu rằng mình là ai
À tôi là ai
Và tôi đã đến từ đâu
Rằng tôi sinh ra ở trên mảnh đất
Mà tôi vẫn yêu từ lâu
Vâng đó chính là Việt Nam
Và tôi chính là người Việt Nam
Tôi yêu cái lạnh miền bắc
Cũng mến cái tình
Và tính hồn hậu của người miền nam
Nước tôi nghèo cày lên toàn là sỏi đá
Máu đã rơi mồ hôi vẫn đổ
Trên mỗi bước đường đi đã qua
Ngày hôm nay tôi nhìn xung quanh
Vẫn thấy chất đầy những gian khó
Qua ngày mai đất nước nay vẫn
Có biết bao việc phải lo
Nhưng bạn ơi nhưng bạn ơi
Hãy dang tay ra giống tôi
Ôm đất nước vào lòng
Ôm lấy núi sông
Ôm lấy biển đông rộng mênh mông
Yêu thương con người Việt Nam
Đơn giản chúng ta người Việt Nam
Khắc ghi trong tim hai chữ Việt Nam
Dù có đi khắp thế gian
Đôi chân qua bao nơi
Qua không biết bao con đường
Gọi thành lời từng rừng
Từng bạt ngàn những đồi nương
Ta yêu thương nơi đâu đã qua
Yêu biết bao con người
Cùng một niềm tự hào Việt Nam
Quê hương ta nâng niu yên vui
Sau biết bao thăng trầm
Nhận nụ cười từ bần hàn
Từ hôm qua đau thương
Mai nơi đâu xa xôi
Mãi nhắc trong tim mình
Ta là người Việt Nam
Quá nhiều máu nhiều nước mắt
Đồng bào tôi đổi hôm nay
Từ đất cằn lên cây lúa
Không biết bao nhiêu
Vết chai lằn trên đôi tay
Bao cơ hàn bao lam lũ
Không che dấu nổi nụ cười
Đồng bào tôi hiền
Không ưa chấp nhặt thù dai
Chín bỏ làm mười
Yêu bình yên con ngủ
Mẹ nhẹ ru hời đưa nôi
Yêu đồng xanh sáo diều lưng trâu
Em ngủ giấc lành êm trôi
Tình yêu mộc mạc vậy thôi mà
Là khi ban mai ngày mới tĩnh tâm
Cảm nhận quê tôi chuyển mình hối hả
Mảnh đất này ngày hôm qua
Chất chồng cơ hàn vất vả
Tôi yêu ngày đó dù chưa từng trải
Cho tôi thấm nhuấn tất cả
Nhoẻn cười đau đớn trôi xa
Vài mất mát chưa phôi pha
Tôi muốn một vòng tay lớn
Ôm trọn hết đồng bào Việt Nam ta
Cho tôi đôi chân không mỏi
Đi cho hết đường xa mọi miền
Cho tôi câu ca
Vang xa tới muôn phương trời
Bao người Việt
Xuôi theo gió cho câu ca vượt biển
Nhắc ai đó là người Việt
Chung một cội là con cháu rồng tiên
Đôi chân qua bao nơi
Qua không biết bao con đường
Gọi thành lời từng rừng
Từng bạt ngàn những đồi nương
Ta yêu thương nơi đâu đã qua
Yêu biết bao con người
Cùng một niềm tự hào Việt Nam
Quê hương ta nâng niu yên vui
Sau biết bao thăng trầm
Nhận nụ cười từ bần hàn
Từ hôm qua đau thương
Mai nơi đâu xa xôi
Mãi nhắc trong tim mình
Ta là người Việt Nam
Ta lặng nghe
Râm ran rừng cây
Nơi đồi xanh chim muông gọi nhau
Ta như lặng thinh
Trông nơi đồng quê
Giọt mồ hôi ai lăn sớm mai
Nhìn ngày hôm qua
Nhìn ngày hôm nay
Tim run lên không nói thành lời
Muốn hát lên
Trăm vạn lần
Ta là người Việt Nam
Đôi chân qua bao nơi
Qua không biết bao con đường
Gọi thành lời từng rừng
Từng bạt ngàn những đồi nương
Ta yêu thương nơi đâu đã qua
Yêu biết bao con người
Cùng một niềm tự hào Việt Nam
Quê hương ta nâng niu yên vui
Sau biết bao thăng trầm
Nhận nụ cười từ bần hàn
Từ hôm qua đau thương
Mai nơi đâu xa xôi
Mãi nhắc trong tim mình
Ta là người Việt Nam
Ta yêu thương nơi đâu đã qua
Yêu biết bao con người
Việt Nam
Mai nơi đâu xa xôi
Mãi nhắc trong tim mình
Việt Nam