Em đã quen được việc thức dậy
Chẳng cần đợi ai nhắc
Một mình mình vẫn sống như vậy
Em đã quen đi quanh phố đông
Sau giờ tan làm
Rồi nhìn trời dần buông màu xám
Da da di da
Người đã cách xa rồi
Da di da
Giá như em được
Một chút thời gian
Để nói em đau rất nhiều
Da di da
Quá khứ dẫu qua rồi
Có thể làm anh mau quên
Nhưng không bao giờ em quên
Quen con đường đi
Không còn anh bước cùng
Quen lau mình khô
Khi trời mưa bão bùng
Quen thế rồi
Và thôi không khóc mỗi khi trời tối
Quen giam mình trong
Những suy nghĩ nếu thì
Quen mong đợi anh
Đến cầm tay em và nói yêu em
Ước gì
Còn đây nỗi nhớ em sẽ mau quên
Da di da
Đánh thức em không còn là anh
Mà chỉ còn lại là
Tiếng đồng hồ báo thức
Cộng thật nhiều ký ức
Mọi người xung quanh ném cho em
Những ánh nhìn thương hại
Nhưng anh à i’m fine
Tic toc tic toc em quen rồi
Tic toc tic toc anh đã quên rồi
Em và anh
Tất cả it’s over
My heart still cries
And now i’m saying goodbye
Em đã quen được việc thức dậy
Chẳng cần đợi ai nhắc
Một mình mình vẫn sống như vậy
Em đã quen đi quanh phố đông
Sau giờ tan làm
Rồi nhìn trời dần buông màu xám
Da di da
Người đã cách xa rồi
Da di da
Giá như em được
Một chút thời gian
Để nói em đau rất nhiều
Da di da
Quá khứ dẫu qua rồi
Có thể làm anh mau quên
Nhưng không bao giờ em quên
Quen con đường đi
Không còn anh bước cùng
Quen lau mình khô
Khi trời mưa bão bùng
Quen thế rồi
Và thôi không khóc mỗi khi trời tối
Quen giam mình trong
Những suy nghĩ nếu thì
Quen mong đợi anh
Đến cầm tay em và nói yêu em
Ước gì
Còn đây nỗi nhớ em sẽ mau quên
Quen con đường đi
Không còn anh bước cùng
Quen lau mình khô
Khi trời mưa bão
Quen thế rồi
Và thôi không khóc
Quen giam mình trong
Những suy nghĩ nếu thì
Quen mong đợi anh
Đến cầm tay em và nói yêu em
Ước gì
Còn đây nỗi nhớ em sẽ mau quên
Em đã quen được việc thức dậy
Chẳng cần đợi ai nhắc
Một mình mình vẫn sống như vậy