Anh về miền Tây
Đường quê nghe tiếng ai hò
Sóng nước lăn tăn
Buồn trôi theo ánh trăng non
Cầu tre chiều quê
Cùng em ngắm hoàng hôn
Buồn hắt buồn hiu
Mênh mông ngó đất trời
Anh về miền Tây
Tìm em đã lỡ chuyến đò
Câu nói yêu thương
Giờ em quên hết sao em
Đò đưa lòng tôi giờ xa bến tình yêu
Chiều ngắm hoàng hôn
Bây giờ hiu quạnh mình anh
Đường miền Tây thui thủi anh về
Về miền Tây em đã qua cầu
Đành lòng sao như nhánh lục bình
Trôi mãi phương trời
Mà quên điệu lý thương nhau
Đợi chờ em
Anh sẽ mong chờ
Đợi chờ em
Anh giữ câu thề
Về miền Tây em đã đi rồi
Em đã đi rồi
Miền Tây anh nhớ thương ai
Miền Cần Thơ gạo trắng nước trong
Vui niềm vui ấm no cuộc sống
Miền Đồng Tháp ruộng lúa mênh mông
Yêu tình yêu thắm duyên mặn nồng
Ai qua Tiền Giang xuống phà Mỹ Thuận
Ai đi Hậu Giang đến bắc Cần Thơ
Đi về Minh Hải hay đi về Kiên Giang
Đi về Sa Đéc hay đi về An Giang
Miền Tây ơi vựa lúa miền Nam
Hai mùa mưa nắng
Miền Tây ơi sông nước Cửu Long
Chín nhánh phù sa
Đất lành khắp chốn nở hoa
Vun bồi mạch sống mượt mà môi em
Vầng trăng lên theo bước chân đi
Qua đường quê mấy nhịp cầu tre
Hàng cây xanh in bóng nghiêng che
Quanh vườn ao đóm khuya lập lòe
Ai đi miền xa nhớ về quê nhà
Thăm con đường xưa bến cũ miền Tây
Tiếng cười giọng nói
Trong có tình thân thương
Câu hò câu hát nghe dạt dào quê hương
Bằng lòng đi em về với quê anh
Một cù lao xanh một dòng sông xanh
Bằng lòng anh xin thưa má thưa ba
Mình ngồi bên nhau
Chuyện trò đêm thâu
Mình ngồi bên nhau
Nghe tiếng chuông chùa
Bình yên tựa nghe câu hát xa đưa
Mình ngồi bên nhau dưới ánh sao mờ
Lặng nghe dòng sông tiếng sóng xô bờ
Tiếng đàn kìm man mác buồn trên sông
Bằng lòng đi em, bằng lòng
Bằng lòng theo anh, bằng lòng
Bằng lòng đi em, bằng lòng
Bằng lòng theo anh
Bằng lòng đi người yêu nhỏ bé
Khúc dân ca bắc cầu em tới
Bằng lòng đi dù muôn trùng xa
Nhớ thương nhau điệu lý qua cầu