Những mảnh đời thật la trớ trêu
Những mảnh đời cần được trờ tre
Những mảnh đời cần bao ước mơ
Là em là em đó
Sống nơi gầm cầu góc phố lang thang
Sống công viên nhờ ghế đá nơi đâu
Biết nơi đâu là nhà cũa em đây
Vì em lang thang một mình cô đơn
Em đi đâu khi màn đêm cuông xuống
Em đi đâu khi đôi chân mỏi mòn
Em lang thang giữa giòng đời nghiệt ngã
Bước chân ngập ngừng em biết đi về đâu
Khi quanh em những mầu u tối
khi quanh em khong còn lối về
Đêm cô đơn giải dầm sương gió
Bước chân ngập ngừng trong bóng tối mình em
Hỡi bao nhiêu người giàu có nơi đâu
Sót thương cho đời bao kẻ cô đơn
Nước mắt dâng chào đau nhói con tim
Về đâu em biết đi về đâu