Có thể nào anh chẳng thể quên em
Nỗi nhớ mong manh khắc sâu vào kí ức
Cơn gió nào ngang qua miền hạnh phúc
Có thấy còn xót lại chút gì không?
Người ta nói cứ quên là xong
Sao riêng anh cứ giữ hoài nổi nhớ
Người ta nói càng yêu càng đau khổ
Xa nhau rồi sẽ quên đi thế thôi.
Có thể nào anh quên được đôi môi
Và ánh mắt đã khiến anh dại khờ
Giọt nước mắt đã từng rớt vì anh
Có lẽ nào, có lẽ nào anh quên
Không bao giờ anh quên nổi tên em
Đã im sâu mãi mãi nơi bình yên
Và hơi ấm của người những ngày qua
Không thể nào, không thể nào anh quên
Không bao giờ anh quên nổi tên em
Đã im sâu trong những đêm không ngủ
Giọt nước mắt của em rơi vì anh
Không thể nào, không thể nào không anh quên
Buồn ơi mi đừng gieo thêm nữa
Giờ mọi thứ vỡ nát chưa đủ sao
Đã chạm đến tận cùng nổi đau
Hay là mi muốn ta vô hồn