Buồn khóe mắt mà lặng cả đất trời
Mưa cũng ngừng rơi
Nhường vỡ tan cho giọt nước mắt
Rót xuống đời vừa khéo chữ đợi
Nỗi đau nói không thành lời
Nắng lưng trời, mắt đỏ hoe lệ
Hoàng hôn rơi
Ở khóe mắt giấu cả biển hồ long lanh
Em muốn vẽ khoảng trời anh
Hết xuân xanh không nhòa nước mắt
Nếu xa rời em tốt hơn
Thì em cứ vui mà đi
Nếu xa rời mà em khóc đau
Thì anh đi
Từng xem nhau là tất cả
Tự dưng ta thành kẻ lạ
Đôi mắt chứa cả sa mạc
Lại không chất thêm một hạt cát
Cùng nhau đi qua đông hạ
Hẹn nhau nơi mùa xuân mà
Sao lại chọn lãng quên ở miền thu xa
Ta cố giấu nước mắt
Để qua mặt duyên phận
Mà không thể nào
Lách qua khe hẹp số phận
Người đi nhớ yêu thương
Chẳng phải gửi trao về ai cũng được
Càng không thể
Là kẻ đứng ôm hoa đợi bên đường
Ký ức cứ chất chứa
Biết nơi nào giãi bày
Vì ta cứ mãi viết chữ danh
Em xóa chữ phận
Người ta không mua hoa vì thích
Mấy khi trời mưa
Ong bướm bay về nhà
Người ta chỉ mua hoa
Vì muốn người nhận hoa
Từng xem nhau là tất cả
Tự dưng ta thành kẻ lạ
Đôi mắt chứa cả sa mạc
Lại không chất thêm một hạt cát
Cùng nhau đi qua đông hạ
Hẹn nhau nơi mùa xuân mà
Sao lại chọn lãng quên ở miền thu xa
Ta cố giấu nước mắt
Để qua mặt duyên phận
Mà không thể nào
Lách qua khe hẹp số phận
Người đi nhớ yêu thương
Chẳng phải gửi trao về ai cũng được
Càng không thể
Là kẻ đứng ôm hoa đợi bên đường
Ký ức cứ chất chứa
Biết nơi nào giãi bày
Vì ta cứ mãi viết chữ danh
Em xóa chữ phận
Người ta không mua hoa vì thích
Mấy khi trời mưa
Ong bướm bay về nhà
Người ta chỉ mua hoa
Vì muốn người nhận hoa
Ký ức cứ chất chứa
Biết nơi nào giãi bày
Vì ta cứ mãi viết chữ danh
Em xóa chữ phận
Người ta không mua hoa vì thích
Mấy khi trời mưa
Ong bướm bay về nhà
Người ta chỉ mua hoa
Vì muốn người nhận hoa
Người ta chỉ mua hoa
Vì muốn người nhận hoa