KHỔ LĂM ANH ƠI
sáng táng.Trần Tuấn Kiệt
Khổ lắm anh ơi xin đừng yêu em làm gì
khổ lắm anh ơi em giờ như hoa úa phai
ngày cưới vu quy ai ngờ tơ duyên gãy ngánh
tình khóc khăn tan cang trường duyên em phải mang...
Người hiểu cho em tim này đâu như cỏ dại
Sỏi đá vô tri không cần yêu đương hỡi anh
dù biết xa anh cõi lòng em như đã chết
tình vết thương sâu bao giờ đôi ta có nhau...
Cố dấu nước mắt cố sống trong niềm đau
khi xác thân hao gầy như đèn treo trước bão
anh ơi anh ơi xin đừng có tuông lệ tràn
quên em đi anh hãy về xây duyên hạnh phúc
Ước muốn dĩ vãng chỉ có anh mà thôi
em chẳng như bây giờ ơ thờ trên số mệnh
sao ai xuôi chi duyên mình nỗi trôi bồng bềnh
chợt cơn sóng dữ đã nhấn chìm tình đôi ta...
Gặp gỡ nhau chi để rồi xa nhau nghìn trùng
thà để tim em lạnh lùng tựa như tuyết sương
ngọn lửa yêu đương bởi tình anh đem sưởi ấm
đoạn kết đôi ta chia lìa âm dương mãi xa.../.