Ráng ngồi thiền để biết được rằng
Người xưa tu khó khăn là bao
Siêng ngồi thiền để nghe lòng mình
Còn đa mang biết bao lầm lỗi
Dù chân đau vẫn cố
Mặc áo chưa kịp khô
Lòng đôi khi vẫn nhớ
Nhưng quyết tâm làm lơ
Buông duyên trần trôi theo bóng hư vô
Xem hơi thở vào ra cũng như mơ
Nhin toàn thân vô thường cơn gió cuốn
Và nội tâm an vui không còn buồn
Lời 2:
Ráng ngồi thiền để cõi lòng mình
Vượt qua bao đắng cay buồn lo
Siêng ngồi thiền để cho cuộc đời
Tình yêu thương với nhau đầy ắp
Dù đêm khuya sáng sớm
Mặc gió thu chiều đông
Trời phong ba bão tố
Nhưng quyết không bỏ quên
Ai vui đùa theo hơi nóng men say
Ta vui cùng dòng kinh giữa mây bay
Ngồi lặng yên âm thầm như thế đấy
Lời Phật đưa ta đi qua từng ngày