Tôi về thăm Cái Ngang giữa hai mùa mưa nắng
Gió chướng gọi triều lên dòng sông dâng lai láng
Có phải em mang tên Cái Ngang bởi em kiên cường đánh giặt
Máu hòa cùng nước mắt cho hoa trái rợp đôi bờ.
Ơi!...Tôi yêu dòng sông như yêu tuổi thơ...
Yêu cái dịu dàng yêu luôn huyền hoặc
Sau những phút hãi hùng se sắt
Như ngây ngất dáng ngày xưa...
Ơi!...Tôi yêu dòng sông như yêu màu xanh
Màu xanh mắt em màu xanh ruộng lúa
Dẫu chất độc gào gay máu lửa
Vẫn trắng trong ngào ngạt nụ hôn bờ...
Hơ! Mỗi độ xuân về em lại đi vào thơ!
p/s : Yêu lắm Cái Ngang quê tôi!