Bên quán cóc tôi gặp người ăn mày
Thân hao gây một kiếp sống lênh đênh
Túi tiền không mình trần chân không dép
Uống say mèm rượu đắng hóa giai nhân
Người ăn mày dìu đôi mắt xa xăm
Giữa đêm thâu vang lời cầu thượng đế
Trả lại tôi,trả lại tôi ngày nào
Chén rượu đào ngọt ngào chốn xa hoa
Trả lại đây trả lại khuông viên ấy
Những kỷ niệm của thời bé thơ ngây
Người đã đến rồi vụt như cơn gió
Gốc bụi trần một người khóc chung thân
Vội làm chi vội đuà mây hỡi gió
Để giờ này đồng cỏ như mưa bay
Bên quán cóc câu chuyện người ăn mày
Tôi âm thầm lệ đẫm ướt mi cay
Những buồn vui một thời yêu đương ấy
Những con đường lộng gió những đêm say
Người đi rồi một mình tôi ở nơi đây
Đếm đau thương trong ngục tù trái đất
Người về đâu người về phương trời nào
Xót hồn naỳ tự tình với trăng sao
Người về đâu người về phương xa ấy
Có một lần một lần hấy bâng khuâng
Lòng ta đó còn đầy bao thương nhớ
Trót dại khờ giờ một kiếp bơ vơ
Một lần yêu một đời ta dang dở
Chuyện tình buồn ngậm ngùi giấu trong mơ
Một lần yêu một đời ta dang dở
Chuyện tình buồn ngậm ngùi giấu........ trong........ mơ