Bên cầu dệt lụa - Thanh Sang; Thanh Nga (cải lương trước 1975)
ấn đăng kí để theo dõi video mới nhất nhé Thanh Nga - Quỳnh Nga Thanh Sang - Trần Minh Ngọc Nuôi - Trần Mẫu Thanh Tú - Nhuận Điền Kim Hương - Tiểu Loan Xuân Lan - Bích Vân Văn Ngà - Vua Chí Hiếu - Quan huyện Bảo Quốc - Tất Đạo Hùng Minh - Hiếu Danh
Bên cầu dệt lụa là một tuồng cải lương kinh điển của Việt Nam, được công diễn lần đầu vào năm 1977, do soạn giả Thế Châu sáng tác kịch bản. Vở diễn đã nói lên lòng trung thuỷ của tiểu thư Quỳnh Nga (Thanh Nga ) và Trần Minh (Thanh Sang). Bên cầu dệt lụa có nội dung thật đơn sơ, mộc mạc như một câu chuyện cổ tích, đề cao nhân nghĩa ở đời, lòng hiếu thảo, tình bằng hữu, nghĩa thủy chung.
Chuyện kể rằng, ở một làng nọ có tiểu thơ Quỳnh Nga con quan huyện, đem lòng yêu thương Trần Minh, một chàng trai nghèo nhưng tài giỏi, hiếu thảo. Dù hai gia đình trước đây đã từng chỉ bút giao hôn cho Trần Minh - Quỳnh Nga, nhưng nay vì gia đình Trần Minh suy sụp, nghèo túng, quan huyện hủy bỏ lời giao hôn ngày nào. Khuyên không được cha, Quỳnh Nga nhất định vượt khuê môn ra ngoài dựng quán, chăn tằm dệt lụa, tự lo việc mưu sinh và giúp đỡ Trần Minh ăn học. Trời không phụ người hiền, sau mấy năm trời sôi kinh nấu sử, Trần Minh đã đỗ trạng nguyên, vinh quy bái tổ, sống hạnh phúc bên Quỳnh Nga, không còn bị ai ngăn cản.
Trong bản này cát mất 1 đoạn Trần Minh trả lời nhà vua khi nhận gươm lệnh:
Trần Minh:
Muôn tâu, bằng một thái độ bình tâm và chọn lựa, để sống không trái đạo làm người, thì thần không bao giờ ân hận, nhưng nếu được phép nói, thì thần xin được thành thật tỏ bày là giờ này thần đang vô cùng căm hận người xưa.
Vua:
Tại sao vậy ?
[VỌNG CỔ] (câu 4, 6)
Câu 4:
Trần Minh:
Lối: Muôn tâu, đọc vạn quyển tâm kinh thần không thấy người xưa có ai khen chuyện "Ngô Khởi sát thê cầu tướng". Mà lại chỉ hết lời ca ngợi "Án Anh khinh thường uy vũ", để vẹn tình yêu với người vợ hiền tấm mẵn khi thời xuân sắc đã phai ... tàn (HÒ)
Thà nhận độc dược vua trao chớ không phụ người bạn chăn gối thuở cơ hàn (HÒ)
Khi tranh đoạt công danh, ngoài việc đáp tình tri ngộ, thần cũng mong đem chút tài hèn mà giúp nước an dân (XÊ)
Nhưng mới vừa mang mũ áo đai cân, thần lại phải đội trên đầu thanh gươm bạo lực
Tại sao (XANG) cổ nhân chẳng dạy vong thề trong sử sách ?
Vừa sợ lo vừa căm hận khi phải chờ đợi nghiêm hình (HÒ)
Câu 6:
Vua:
Ha ha ha ... bây giờ ngươi mới biết sợ chết à ?
Trần Minh:
Tâu, thánh như ngũ đế, (HÒ) nhân như tam vương, hiề