Lễ cưới vừa kết thúc, chồng tôi đã nháy vợ rút êm lên phòng. Tôi thấy lúc nãy, anh đã đi không vững, chắc lại say bí tỉ rồi. Nghĩ đến cảnh đêm tân hôn nằm cạnh ông chồng không biết trời đất, trăng sao gì mà chán.
Vừa lên đến phòng, chồng tôi đã thay đổi sắc mặt ngay lập tức. Anh bế bổng tôi lên giường, miệng cười sằng sặc.
- Hôm nay vợ là của anh rồi nhé. Đừng hòng mà chạy thoát.
- Khiếp! Lúc nãy em tưởng anh say quắc cần câu rồi chứ.
- Say sao được mà say. Anh giả vờ đấy. Nếu mà say thì hôm nay lại không “làm ăn” được gì à? Anh đâu có dại.
Nói rồi anh ghì chặt tôi xuống giường. Tôi đẩy anh ra, bắt phải vào nhà tắm, tắm rửa sạch sẽ đã mới được “động thủ”.