TRỊNH CÔNG SƠN - BÍ ẨN VỀ ĐIỂM GỞ TRƯỚC KHI ÔNG QUA ĐỜI - Tiểu Sử Và Cuộc Đời Nhạc Sĩ Trịnh Công Sơn
-------------
Khánh Ly thổ lộ nhạc sĩ Trịnh Công Sơn là người rất hiền lành và không biết giận hờn ai bao giờ. Nói đúng hơn, người nào để ông giận, tức là ông quý lắm, nhưng ông cũng chẳng giận được lâu vì không thể sống thiếu bạn bè.
Nhẩm tính lại, Khánh Ly bảo suốt mấy chục năm quen nhau, bà và vị nhạc sĩ họ Trịnh chưa bao giờ giận nhau dù có thể lúc nào đó bà làm việc gì khiến ông cảm thấy không hài lòng và ngược lại, nhưng cả hai đều không bao giờ nói ra. Tuy nhiên cách đây 17 năm, khi Khánh Ly về nước và ghé qua nhà nhạc sĩ Trịnh Công Sơn chơi, trong lúc anh em đàn hát cho nhau nghe, bà buột miệng nói vui: “Ai anh Sơn cũng vẽ hết, chỉ có em là anh Sơn chưa vẽ bức nào cho”.
Nghe thế, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn bỗng dưng nổi giận đùng đùng và quát: “Đứa mô cũng vậy” (ý chỉ mấy đứa em của ông cũng hay đòi ông vẽ như thế). Bất chợt bị quát nạt, bà khựng lại không biết nói gì, nhìn ông với ánh mắt đầy ngạc nhiên rồi lẳng lặng bỏ về trong tâm trạng vừa buồn vừa giận.
Cả đêm hôm đó, bà không ngủ, sáng sớm hôm sau thì điện thoại cho người cháu đi uống cà phê dù trong lòng rất sốt ruột muốn đến hỏi thăm ông. Giữa lúc tâm trạng rối bời thì bà nhận được điện thoại của ông hỏi đang ở đâu và gọi tới và cả hai lại chuyện trò vui vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra.
Sau lần đó, trở về Mỹ, nghĩ lại thái độ lạ lùng của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, bà có linh tính chẳng lành. Nhớ lại lời mọi người vẫn bảo rằng người sắp “đi” thì tính tình thay đổi, bà thấy nóng ruột vì sợ lần giận dữ của ông với bà có khi là điềm gở. Và rồi không lâu sau đó, ông đột ngột qua đời.
Cho tới giờ, Khánh Ly vẫn giữ mãi nỗi ân hận và tự trách mình sao không nhận ra sự thay đổi đó ở ông cũng có nghĩa là người này sắp bỏ mình đi để làm cho ông những điều tử tế và đẹp đẽ, có khi chỉ là mời ông ăn một cốc chè hay gọt cho ông một đĩa trái cây – những điều mà bà chưa từng làm cho người anh nhạc sĩ đáng kính này.
Trong dòng hồi ức về nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, Khánh Ly kể khi còn trẻ, từng có lần ông suýt nữa bỏ mạng vì bà. Đó là vào quãng thời gian năm 1972, khi bà hẹn ông tới một phòng trà ở TPHCM để nghe nhạc. Tối hôm đó, ông chưa tới thì bất ngờ phòng trà này bị nổ, chỗ gác lửng mà bà hẹn ông bị sập xuống khiến nhiều người thiệt mạng. “Cũng may lần đó, ông Sơn chưa kịp tới, nếu không thì tôi ân hận biết bao nhiêu” – Khánh Ly ngậm ngùi nhớ lại.