Nguyên văn bởi Lệ đắng của cô bé lớp 8 làm gái bán hoa :Nhìn dáng vẻ bề ngoài có lẽ không mấy ai nghĩ rằng Ngụy Thị Thanh vẫn chưa tròn mười lăm tuổi. Thân hình to lớn và khuôn mặt đầy vẻ từng trải khiến em trông già hơn nhiều so với tuổi thật của mình.
Tuổi thơ bất hạnh và cuộc gặp gỡ định mệnh với những người bạn ngoài xã hội đã đẩy em từ một học sinh lớp tám trở thành một cô gái bán hoa. Chỉ mới chưa đầy mười lăm tuổi mà niềm tin vào con người, vào cuộc sống của em đã không còn nữa.
Ver1: Pyn04
Tôi tình cờ gặp em
1 cô bé chưa 15 tuổi
Nét mặt yếu đuối từ khi sinh ra em chưa có lấy 1 nụ cười
Xã hội đẩy đưa khiến em chẳng còn 1 chút niềm tin vào con người
12 năm em chờ đợi chỉ để được gọi một tiếng cha
Những tưởng từ đây em sẽ hạnh phúc vì đã có một mái nhà
Nhưg cái mà em nhận lại chẳng có j khác ngoài đòn roi
Em bước ra đi mong một cuộc sống không còn vô vị
Nhưng đô thị đâu phải là nơi dành cho em
Đằng sau những gương mặt hiền lành
Là cả 1 cạm bẫy đã giăng sẵn chờ đợi em
Em cũng đâu biết đc rằng đây là cái ngã rẽ của đời em
Karaok gội đầu tẩm quất ke kẹo đá đang gọi mời em
Những đứa mà mà em gọi là bạn thân
Đã dụ em đi bán thân
cố lên em
Ngụy Thị Thanh
Ở trên em
Vẫn còn cả 1 bầu trời xanh
Làm lại từ đầu
Từ bỏ tất cả về với làng quê
Về với những con đê nơi em đã từng có một cuộc sống yên bình
Tuy nghèo khó nhưng em được làm một con người được tự do
Những thứ đó sẽ cứu lấy cuộc đời em
Ver2: Sting
e đã bật khóc thật nhiều khi ngồi chợt nghĩ về tuổi thơ
cánh diều 1 thời đã không đủ sức cho e bay cao cùng ước mơ
gia đình e ta vỡ khiến cho việc học e dan dở
để tấm giấy trắng trong sáng ngày nào bây giờ đã nhúm màu vết dơ
núp ánh sáng của thái dương
: màn đêm e lại bước ra đường
vẫn phong cách hở han e theo bao người bước lên giường
khi cuộc chơi kết thúc e nắm chặt tiền ở trong tay
bước đi nhưng không quay đầu lại để dấu khuôn mặt mắt hoen cay
đồng tiền sa ngã e lao vào trò chơi xa hoa
phê với bồ đà rồi tăng đô dần lên cần xa
e coi mình là món hàng mặc kệ cho người ta mặc cả
thân xác e cũng bị tàn phá nên e không cần ai thứ tha
buôn thả đi tất cả e cho cuộc đời là giả tạo
tìm quên đi thực tế e bay trong thói thế giới ảo
cuộc sống vẫn chao đảo làm sao để chấm dứt dc nó
e muốn trở thành 1 cành hoa để tỏa hương bay theo làn gió
ver3: Sting
(haìz) có ai hay chưa đầy 15 e đã đi bán hoa
ở cái tuổi cặp sách đến trường và cần tình thương của mẹ cha
em ước là mọi chuyện có thể trở lại dc như xưa
chứ không phải trong trái tim e cuộc sống vẫn là những ngày mưa
e nâng đôi mắt lên nhìn trời cao và muốn tay mình chạm vì sao
e muốn khoác ra thế giới ảo để quay về với làng ao
cũng vì tuổi thơ e quá ngắn quảng đường đi lại không dc thẳng
sương trắng phủ mờ con đường vắng đằng sau đôi mắt của lệ đắng
Đóng góp : Pyn Cena