Ver 1:
Nhớ lắm...nhớ về ai đây
Có lẽ là về một người đặc biệt nó đã từng gặp trong cuộc đời này
Chính là em người con gái...của 5 năm về trước
Đã mang đến cho nó cảm giác biết yêu chưa bao giờ có được
Nhưng mà quá khứ.....thì đó cũng chỉ là ký ức
Một chút vương vấn để rồi nhớ lại vẽ nên kỷ niệm qua từng nét mực
Làm sao có thể quên với những gì đã đi qua
Một giây để thích, một phút để yêu, để quên chắc chỉ khi về già
Người cho nó biết nhớ
Người để nó biết lo
Người có phép màu khiến nó mơ mộng mong đến một niềm hạnh phúc nhỏ
Lãng mạng đèo nhau trên chiếc xe đạp lượn lờ qua từng con phố
Nắm tay nhau tận hưởng yêu thương trên ngọn đồi cỏ nhấp nhô
Là tưởng tượng...là ước muốn...tình yêu khiến nó luôn như vậy
Mang trong mình bao nhiêu suy nghĩ những dòng tâm tư đâu ai hay
Rồi thời gian trôi......thấy được giây phút nó mong từ lâu
Nhưng người nó yêu lại ôm ai khác thật ra nào có phải nó đâu
Ver 2:
Năm học cuối ở cấp 2 hay nói chuẩn hơn là lớp 9 á
Vậy mà nó không lo học cắm đầu thầm yêu con người ta
Mà thật sự lúc đầu học chung thì thấy cũng bình thường thôi mà
Không hiểu sao chỉ một thời gian bên em nó có cảm giác rất là lạ
Nó yêu rồi hả...hay chỉ thích vu vơ
Sao những lúc trò chuyện với em nó như đứa trẻ còn bỡ ngỡ
Rồi một nụ hôn bất ngờ, được đặt nhẹ lên gò má
Trong khoảnh khắc nó sững sờ, tự hỏi như vậy là sao ta
Con tim đang buồn bỗng đập mạnh
Khó xử chỉ muốn chạy thật nhanh
Nhưng là con trai nên phải cố giữ cho mình được một cái đầu lạnh
Ngại ngùng cố gượng cười trừ
Nụ hôn đầu luôn đó chứ...
Trong lòng xốn xang vì điều vừa đến không biết là thực hay là hư
Và như thế...tình cảm đến đó chỉ là mới bắt đầu
Của một mối tình thật nhiều cảm xúc để rồi cũng kết thúc thật mau
Biết yêu sớm...để làm chi giờ mang theo những nỗi sầu
Tưởng chừng hạnh phúc thoáng qua rồi thôi nhưng lại thay đổi những ngày sau
Ver 3:
Nhớ hàng cây che bóng mát, nhớ ghế đá cuối sân trường
Nhớ những lúc kiểm tra cấp 2 mà còn không thuộc bản cửu chương
Nhớ những khi sinh hoạt lớp sôi nổi và rất nhiều niềm vui
Một lần được nghe tiếng em hát nhưng mà đó cũng là lần cuối
Em sánh vai cùng người bạn trình bày văn nghệ một bài hát
Cũng chính bài Rap đầu tiên nó nghe mà chăm chú theo từng lời nhạc
Từng động tác....em đã thể hiện qua ca từ "Nhỏ Lớp Trưởng"
Để rồi trong lòng nó rung động, còn tâm trí cứ vấn vương
Tưởng tượng rằng một ngày không xa mình sẽ được giống bài hát đó
Dù em không phải là lớp trưởng và chàng trai kia cũng không phải nó
Thế là cứ nhớ đến giọng hát, rồi cứ nhớ về hình ảnh em
Một khi đã yêu không thể thiếu được người đó trong suy nghĩ đi kèm
Công nhận năm đó cũng ngu thiệt, đã nghèo mà lại thích lăng xăng
Dành dụm tiền ăn...đi chơi cùng em...nó cố tỏ ra ga lăng
Đằng này hay đi chung một nhóm chứ có bao giờ được đi riêng
Nên nhiều khi dại gái hại thân mỗi lần tính tiền muốn xiểng niểng à
Bridge:
Ver 4:
Nói cho lắm nãy giờ rồi quên không tả em ra sao hả
Đơn giản dễ thương và dễ gần mái tóc có một chút kiêu sa
Độ nhí nhảnh và hồn nhiên thì chắc chắn là khỏi phải bàn
Chính vì vậy tim nó thôi thúc mà không sao ngưng dòng tảng mạng
Dẫu thời gian cũng đã cho nó biết rằng em có bạn trai rồi
Nhưng mặc tất cả lấy hết can đảm lời yêu đó nó vẫn nói
Để sau đó lại hối tiếc khi chính tình bạn...cũng không còn
Vì khó đối mặt vì ngại ngùng hay vì nó...quá trẻ con
Thời gian cứ ngày một trôi qua tất cả mọi thứ dần phai nhạt
Cảm giác lạnh lẽo luôn luôn đeo bám cái kết cục chẳng thể đổi khác
Tốt nghiệp ra trường một thời gian sau gặp lại cũng không nói một câu
Em vô tâm lẳng lặng quay đi để lại lòng nó một nỗi đau
Và đến bây giờ nó vẫn không hiểu lí do tại sao có kết thúc này
Nhưng chắc có lẽ sẽ tốt hơn khi nó không được nghe thấy