Chàng gió lạ đi khuya ngoài khuất nẻo
Nghe tiếng thơm liều liệu đến tìm hương.
Canh du lang tha thướt phấn qua tường
Áo công tử dài là vương não ruột.
Này hoa ngọc đã giật mình trắng muốt,
Thoảng tay tình gió vuốt - bỗng lao đao...
Hương hiu hiu nên gío cũng ngạt ngào;
Hôn nho nhỏ mà đầu hoa nặng trĩu
---------------------------------------------Xuân Diệu