Chèo: Đường Trường Phải Chiều (Duyên Phận Phải Chiều)
Tiếng hát: NSUT Như Hoa - NSUT Đỗ Xuân
Nguồn gốc văn học: Ca dao, dân ca, chuyện nôm.
Hoàn cảnh sử dụng: Đoạn hát múa “Vu Quy” của Thị Kính và Thiện Sỹ trong vở chèo “Quan Âm Thị Kính”
Tính chất: Tươi vui đầm ấm hạnh phúc lứa đôi.
Chức năng: Dùng trong hát tập thể, nam nữ hoặc song ca nam nữ có thể múa để ca ngợi đời sống hạnh phúc lứa đôi tốt đẹp.
Hệ thống làn điệu: Đường Trường
Thuộc loại: Đa dùng trong các mảng múa vu quy của chèo cổ
(Theo tài liệu "Chèo Cổ Chọn Lọc" của Nhà nghiên cứu Hoàng Kiều)
LỜI CỔ
Trổ mở đầu: Đôi ta duyên phận phải chiều
Trổ thân bài: Tơ hồng (1) vấn vít chỉ điều xe săn.
Cầm tay giao mặt dặn rằng
Trổ nhắc lại: Chủ thề nước biếc đạo hằng (2) chớ quên.
Rủ nhau lên miếu xuống đền
(1) Tơ hồng, chi điều bởi chữ (Hồng tía).
Theo tích: Ông Trương Gia Định có năm người con gái muốn gả cho Đặng Nguyên Trấn: Một trong năm cô gái ngồi sau màn cầm 5 sợi dây màu sắc khác nhau để Nguyên Trân rút. Ông rút được sợi đỏ, do cô thứ ba cầm nên cô thứ ba được gả cho Nguyễn Trấn. Từ đó chữ tơ hồng có nghĩa là nhân duyên do trời định. Sau lễ rước dâu có lễ tơ hồng để tạ người đã xe duyên cho vợ chồng.
(2) Đạo hằng: Đạo thường, ý nói đức thủy chung lâu dài của tình yêu.