CÁCH ĐỐI NHÂN XỬ THẾ CỦA NGƯỜI XƯA
Tác giả: Hương Phong
Con người ngày nay không ai muốn người khác đến ở nhà mình. Nhiều người không muốn mẹ chồng lúc lâm chung chết trong nhà mình vì sợ gặp xui xẻ. Họ hàng ở nông thôn lên thành phố chữa bệnh, nhiều người không thích cho ở nhờ vì sợ họ ở bẩn. Thế nhưng, người Trung Quốc thời xưa hoàn toàn không cư xử như con người thời nay. Người xưa coi đồng hương (người cùng quê với mình), đồng niên (người cùng đi học với mình) như người có duyên phận với mình, cần quan tâm, giúp đỡ lẫn nhau.
Ngô Khoan và thời nhà Minh giữ chức quan Tu soạn, có người bạn đồng niên là Hạ Ân bị bệnh nặng. Hạ Ân biết mình không qua khỏi nên không dám mơ có người giúp đỡ, chỉ mong sau khi chết có người tìm hộ căn nhà hoang để đặt cỗ quan tài là mãn nguyện rồi.
Hạ Ân muốn nhờ Ngô Khoan nể tình đồng niên giúp anh cho để tạm cỗ quan tài trong căn phòng đổ nát bên cạnh nhà.
Ngô Khoan không những đồng ý cho một người sắp chết ở lại nhà ông, mà còn lập tức dọn dẹp sạch sẽ căn phòng của chính mình, mời Hạ Ân vào ở đó dưỡng bệnh. Khi Hạ Ân qua đời, ông đã khâm liệm cho bạn mình tại sảnh chính căn nhà, đồng thời bắt con cái mặc tang phục chia buồn. Đó thực sự là thái độ nhiệt tình, chu đáo của người xưa.
Con người ngày nay đối xử với nhau rất lạnh lùng, nhiều người tỏ thái độ thờ ơ, lãnh đạm ngay cả với họ hàng hay gia đình mình. Họ coi mình hơn hẳn người khác, chỉ sợ bị người thân lợi dụng. Kỳ thực, điều này khác biệt quá xa so với sự nhiệt tình, chu đáo, thuần phác, thiện lương của con người thời xưa.
Mời bạn ghé thăm Facebook của chúng tôi:
* https://www.facebook.com/NtdVietnamese