Menu Sliding loi bai hat Search

Video Hạng Võ Sở Bá Vương - Hà Bửu Tân. Vọng cổ trước 1975

Ca sỹ: Tân Cổ Giao Duyên Trước 1975

15,163 Lượt xem

Mô Tả

Nghệ sĩ: Hà Bửu Tân - Soạn giả: Viễn Châu


Máu thắm loang đầy nhuộm chiến y
Tả tơi khôi giáp rách nhung kỳ
Ngập ngừng vó ngựa miền quan tái
Giữa chốn sa trường vạn tử thi


Trời ơi! Tiếng sáo Trương Lương như mỉa mai người tuyệt vọng đang đứng bơ vơ trong tiếng trống kinh...hoàng


Cát bụi mờ bay che phủ ánh trăng tàn
Bên tai ta vẫn còn nghe văng vẳng
Giọng u hoài của tiếng sáo Trương Lương
Ta có ngờ đâu một đời ngang dọc của Hạng Võ Sở Bá Vương
Hôm nay lại gặp bước đường cùng
Ba ngàn tử đệ vong thân
Cung điện huy hoàng cũng chìm trong khói lửa....


Giữa lúc sa cơ Ô Chùy như nản bước, nên vó câu mỏi mệt ê chề
Hết lương khô nên võ khí nặng nề
Giọt mồ hôi ướt đầm manh áo chiến
Trời ơi! Máu quân thù hay máu của thân ta
Trời không thương còn nổi trận mưa sa
Dòng lệ hận chan hòa nhức nhối
Trước mặt ta là tràng giang cản lối
Nẻo quay về khó nổi dời chân


Hò ơ ớ ơ ơ
Bến Ô Giang trăng vàng in đáy nước
Gió Đông lạnh buốt như ghẹo khách anh hùng
Đâu rồi người bạn tình chung
Đìu hiu sương khói...ơ... hờ, Đìu hiu sương khói lạnh lùng cỏ cây


Nhưng ai có ngờ đâu ngày nay Hạng Võ Sở Bá Vương phải nhất nhân, nhất mã lạnh lùng trên vó ngựa nẻo biên ... thùy


Đình trưởng ơi ngươi có nhớ chăng có lần ngươi đưa ta qua bến sông này
Sau lưng ta là mấy ngàn tử đệ
Chiêng trống rộn ràng như đất lở trời long
Ta xuống đò ngạo nghễ nhìn nguơi
Nheo đôi mắt nhìn Ô Giang luợn sóng
Giây lâu ta tuốt gươm rồi cất tiếng cười rộn rã
Một cánh tay cũng lệch đất nghiêng trời


Nhưng ngày cuối cùng của một võ tướng lừng danh
Cơn thất thế bị vây nơi Cai Hạ
Mở huyết lộ ta lên lưng tuấn mã
Nhìn lại bên mình chỉ hai mươi tám tàn binh
Chẳng biết ta sa cơ vì tiếng sáo Trương Lương
Hay cũng bởi lòng dân li tán
Ôi thôi Đình Trưởng ngươi ơi
Ngươi hãy cắt đầu ta đến Hán dinh lĩnh thưởng
Ta còn sống làm chi cho nhục nhã ê chề


Ngu Cơ! Ngu Cơ ơi Sở Bá Vương từ đây không còn nữa
Mộng thôn tính sơn hà đã tan tành theo sóng nước Ô Giang


------------------------------------------------------------------------------------------------


Hà Bửu Tân, một ngôi sao sớm tắt! Một tài hoa bạc mệnh! ôi, thương tiếc làm sao! Giọng hát của anh đúng là cổ lai hi (xưa, sau hiếm có). Một giọng ca sang trọng, ngọt ngào, nhưng không phải lả lướt, bay bướm. Đó là chất giọng một trung niên rắn rỏi uy nghi đường bệ đậm khí thế nam nhân. Thế mà vóc hình thực tế lại mâu thuẫn giọng ca, anh sở hữu một hình thể thư sinh bạch diện hao gầy, khá đẹp. Nếu dung mạo kia được hóa trang nhân vật biểu diễn dưới ánh đèn sân khấu cũng đáng liệt vào hàng ngũ kép đẹp hào hoa. Phong cách ca của Tân, từ hai bài ca lẻ Hạng Võ Sở bá vương, Xuân đất khách (CD Tiếng hát Hà Bưu Tân) đến ba vai diễn Mã Vi (vở Gái rừng ma), Yama (vở Kiếm sĩ điên), Hai Thôn (vở Sài Gòn thác bạc) chịu ảnh hường sâu nặng từ Hoài Vĩnh Phúc, danh ca đất Mỹ Tho một thời tỏa sáng qua phát thanh (Đài Sài Gòn) và dĩa. Đó là cách sắp ca từ trong lòng câu vọng cổ; và giống như đúc khi nhả chữ ở cuối mỗi khung nhạc (8 nhịp). Mà Hoài Vĩnh Phúc lại là cái bản sao đẹp mỹ miều của đại danh ca Hữu Phước - một kẻ gần như quán thế qua cụm từ "Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả". Chẳng thế mà Hữu Phước mừng vui như bắt được vàng sau khi nghe Hà Bửu Tân ca vọng cổ: "Cậu trai trẻ này, tương lai sẽ thay thế mình đây!". Khi ấy là đầu những năm 1 970.


Được lời ca ngợi của đại thụ vọng cổ như thân phụ ca sĩ Hương Lan quả là món quà quý hiếm hơn bất cứ kỳ trân nào. Bởi ai cũng biết, những Út Trà ôn, Hữu Phước là những tài năng kiệt xuất góp công đưa vọng cổ lên ngôi vua, nên mỗi "xuất ngôn như phá thạch". Hà Bưu Tân chịu ảnh hướng trường phái Hữu Phước ở phong cách thể hiện, nhưng không rập khuôn....

Video cùng người đăng