Anh tên Đoàn Phước Triệu, bị liệt toàn bộ phần chi dưới và đang ở trọ ở một hẻm nhỏ trên đường Chu Văn An. Mỗi ngày anh ra khỏi nhà lúc 6 giờ cùng với cây guitar điện và những tập vé số. Với công việc này anh phụ với các chị nuôi người mẹ già và cháu gái bằng chính bàn tay lao động của mình.