Menu Sliding loi bai hat Search

Video Em bé Kỳ Anh đọc thơ 'Đất nước mình ngộ quá phải không anh?'

Ca sỹ: Anh Tuan Nguyen

18,292 Lượt xem

Mô Tả

Hẳn các bạn còn nhớ 155 em học sinh ở Kỳ Anh không được đến trường vì bố mẹ các em không đồng tình bị cưỡng chế tái định cư dành đất cho Formosa.


Tường Vi, năm nay 12 tuổi, là một trong số đó.


Những ngày này Vi buồn vì ba mẹ và các cô chú trong làng bỏ ghe bỏ biển bởi cá chết hàng loạt.


Cách đây vài hôm Vi được cô giáo Xoan -vốn là một bạn trẻ học xong 12 trong làng vì thương quá mà mở lớp biết gì dạy nấy cho các em, đọc cho nghe bài thơ 'Đất nước mình ngộ quá phải không anh?'


Vi và các bạn đã xin cô chép lại bài thơ rồi học thuộc, như cách mà các em học sinh hay học các bài thơ trong sách giáo khoa.


Vì không dùng Internet nên hẳn Vi không hề biết rằng hôm nay ở Sài Gòn có bé Saphia ngang tuổi Vi xuống đường vì môi trường cùng mẹ Uyên và cả hai đã bị hành hung.


Saphia có thể chỉ đi vì em muốn được nô đùa trong nước biển trong sạch.


Em có thể chẳng bao giờ nghĩ được là đòi hỏi đó một khi được đáp ứng lại giúp một bạn cùng trang lứa với mình ở Hà Tĩnh là Vi bớt buồn, vì bố mẹ Vi có thể có lại được con cá con tôm.


Vi và Saphia, chẳng hề biết nhau, sống khác xa nhau và về hoàn cảnh và vị trí địa lý.


Song có một điểm giống nhau lạ kỳ.


Nguyện vọng được đến trường trở lại của Vi, và mong muốn có môi trường sống trong lành của Saphia hoá ra lại đều phản ánh những quyền con người căn bản được ghi nhận trong Hiến pháp.


Cả việc thể hiện những mong muốn đó nữa, cũng là một quyền con người hiến định khác: Quyền thể hiện tình cảm của mình hay còn gọi là biểu tình.


Vi và Saphia có thể không biết về tên gọi của những quyền này, nhưng cả hai vẫn đang thực hiện chúng theo một cách rất tự nhiên.


Mà vì lẽ rất tự nhiên nên chúng trở nên thiêng liêng.


Chúng gắn kết Vi và Saphia lại bằng một mối dây vô hình vượt qua mọi trở ngại địa lý, khác biệt hoàn cảnh sống, để biểu đạt trọn vẹn ý nghĩa của việc 'làm người'.


Mà đâu chỉ mỗi Vi và Saphia, chúng gắn kết hết thảy chúng ta nữa chứ.


PS: Mình gửi tặng bài thơ 'Đất nước mình ngộ quá phải không anh?' chuẩn giọng Kỳ Anh miền biển, cho những bạn chịu mọi cái khổ để xuống đường hôm nay. Cảm ơn mọi người. Từ Kỳ Anh.

Video cùng người đăng