Phóng sự: Một thế giới bị tổn thương, ngày 07.01.2018
Vị Bề trên năm nào của nhà dòng cuối thập niên 60 đã tinh tế đặt tên cho sân phía sau nhà thờ cái tên “Sân Hiệp Nhất”. Hiệp Nhất là tinh thần của Chúa Kitô mong muốn cho Giáo Hội của Ngài thực hiện nơi trần gian, Hiệp Nhất là bản chất của Thiên Chúa, là hình ảnh của Ba Ngôi, là nguồn cội của sự sống, là nguyên lý của vũ trụ và là lẽ sống của người Kitô hữu. Khi đón nhận các ông TPB – VNCH, đến sinh hoạt tại đây, nhiều ý kiến đã gây ra không ít những khó khăn cho chương trình, có lúc tưởng chừng như không thể tiếp tục. Dĩ nhiên nguyên nhân vẫn nằm ở quyền lực của sự dữ, của chia rẽ và bất công, của ích kỷ và độc đoán, của hèn kém và mặc cảm. Bạo lực thế gian đã can thiệp nhằm chấm dứt một tiến trình gây dựng tình thương và chữa lành. Như một lời Kinh Thánh đã đoan quyết : sự gì của Thiên Chúa thì không ai có thể ngăn cản được, nếu là của thế gian thì tự nó sẽ tiêu diệt. Từng ngày, từng năm, từng hành động cụ thể minh chứng cho động lực tình yêu, dần dần những ý kiến trái chiều, những đó kỵ bị xóa nhòa, càng ngày càng nhiều người chấp nhận, ủng hộ và thậm chí đồng hành với chương trình, nét đẹp Hiệp Nhất đang lộ dần trên vuông sân có cái tên Hiệp Nhất yêu thương đó.
Trong định hướng lục niên của Dòng Chúa Cứu Thế, người ta đọc thấy hàng chữ “Một thế giới bị tổn thương” cùng với sự xác tín về ơn gọi của mình, phải chăng anh em tu sĩ DCCT đang tìm kiếm và đã thấy một thế giới bị tổn thương ngay trong tầm mắt của mình tại khoảng sân mang tên Hiệp Nhất này.
Lời chất vấn của Cha Bề trên Tổng Quyền nhà dòng trong lá thư ngày 31/05/2017 “Mỗi cơ sở, mỗi cộng đoàn, mỗi ngôi Đền của chúng ta có phải là nơi quy tụ an toàn cio những người nghèo khổ, những người bị bỏ rơi không ?”, lời chất vấn này vang lên trong trái tim của từng tu sĩ DCCT.
Lm. Vĩnh Sang, DCCT.