Menu Sliding loi bai hat Search

Video Những ca khúc không nên nghe khi thất tình | we don't talk anymore

Ca sỹ: Âm Nhạc vs Tôi

4,907 Lượt xem

Mô Tả

Tôi và em - Nhật ký của tôi (20/7/2016)
..................................................................................................................
1000 cây số .....
Có người hỏi tôi có đáng ko, vì một cô gái mà bỏ hết mọi thứ đi từ TP.HCM đến Đà Nẳng chỉ để nói với người ấy:" a còn yêu e nhiều lắm".
Đáng chứ! cô ấy là người tôi yêu ..... "a vẩn còn yêu em nhiều lắm gái à".
Em cũng như tôi, đều đc sinh ra ở Đà Nẳng, khác là gia đình tôi vì khó khăn nên chuyển lên TPHCM sống từ khi tôi mới 2 tuổi, còn em thì lên đây vì học đại học và kiếm việc làm.
Tôi với em gặp nhau nhờ dượng tôi và anh chị của em quen nhau. 2 bên giới thiệu.
Lần đầu gặp e tui chưa cảm thấy gì đặc biệt, vóc người nhỏ nhắn, em chắc cao khoản 1m55, mặt thì cũng dể nhìn, cơ mà ... sao em chiu khó ăn mì quá vậy, ăn đến mức mụn nó mọc quá trời, người ta là trên mặt có mụn, còn em phải nói là trên mụn có mặt =]]
Ấn tượng sâu nhất về lần gặp đầu đó, chắc là từ khi e phát ra lời nói đầu tiên, trời ơi, người gì đâu mà nói chuyện hiền quá vậy, dể thương đến phát sợ luôn, mổi lần em nhấn mạnh chử "mô" xong kéo dài ra 1 chút ... tim anh muốn rụng lun ^^
Tuy sống ở TP này lâu rồi, nhưng kiến thức bình thường nhất của tụi con trai anh lại ko có, nếu là ngày bình thường ngoài đi làm ra thì anh lại kiếm cái j đó để học, ko thì lại về nhà... chả đi đâu hết. Con trai gì mà ko thích nhậu, ko biết hút thuốc, lại chả hay đi chơi ... nghe đồn con gái thường thích mấy đứa con trai quậy quậy, để có gì còn biết chổ mà dẩn bạn gái đi chơi ... a cảm thấy hoang mang quá =.=
Cơ mà cũng hên, quen em một thời gian anh mới nhận ra, e sống ở TPHCM thời gian ít hơn anh, mà em rành đường quá ... biết anh bị mất gốc Quởn Nơm nên em hay dẩn anh đi mấy khu có mấy món đặc sản ngoài đó cho anh ăn thử, ngonnn ^^
Cuộc sống của anh thật sự thay đổi từ khi có em, là dân IT, tuy anh có sở thích nghe nhạc nhưng anh vẩn còn khô lắm, khô đến phát chán. Nghe em cũng thích nghe nhạc, anh sắm ngay cây guita, ngày ngày học đánh đàn vừa học hát, cứ tối tối nhắn tin xong lại hát cho e nghe, anh thì hát ko hay, nhưng mà người ta nói hát hay không bằng hay hát mà ^^
Quen em anh được cười nhiều hơn, trên công ty mổi lúc rảnh anh lại bật mấy trang nhạc ra tập hát, nhiều lúc bị chúng chưởi :" bố thằng bệnh", anh lại chả quan tâm, cứ nghĩ tới lúc hát cho em nghe, tim anh lại rộn ràng ^^
Thời gian quen em cũng được 6 tháng, thì bên nhà em có chuyện, em phải về quê gấp. Chú e bị bệnh ung thư, một kiểu như bệnh quai bị vậy, ăn uống không được, em phải về phụ chăm chú.
Một tuần sau khi về, em nói chú em mất ... Anh lo lắm, người kén ăn như em khi buồn có ăn đc đầy đủ không, có khóc nhiều không, có vì buồn mà phát bệnh không, anh phải làm sao đây.
Công việc thì như núi, em thì lại ở xa. Mổi lần nghĩ tới chuyện em đang buồn, đang khóc thì tim anh lại nhói lên. Lên xin công ty nghĩ vài ngày nhưng lại bị từ chối, xếp nói :"công việc đang lúc gấp, e ở lại phụ mọi người cho xong, vài ngày người yêu lên thì tha hồ mà chăm sóc".
... Và anh đã quyết định, quyết định chờ đợi........( sai rồi, sai rồi tôi ơi, xin nhớ đừng bao giờ để người con gái mình thương phải buồn một mình)
Sau đám tang cho chú xong, cô ấy quyết định ở lại quê để chăm sóc ba mẹ. Cô ấy nhắn cho tôi nói đang đi kiếm việc làm.
Gì vậy, em quyết định không lên lại TP nữa.... vậy tôi thì sao. E không nói chia tay, cũng không nói sẻ gặp lại tôi..........................


__


*Đây là những dòng tâm sự kể về cuộc đời của tôi.
*Tôi thích nghe nhạc nên tôi sẻ đùng âm nhạc để diển tả cảm súc của tôi.
*Tôi là người rất ít bạn, nhiều lúc buồn cũng chả biết phải tâm sự cùng ai, nên các bạn ko cần hỏi sao tôi lại viết nhật ký trên kênh youtube.
*Nếu các bạn đồng cảm, các bạn có thể comment phía dưới, tôi sẻ trả lời.
*Xin đừng hỏi tôi là ai, tôi ko muốn ai đó ra đường và nói:" ê thằng bị bồ đá kìa bây".
*Và, đừng nghe nhạc buồn, khi bạn đang buồn. Có hại cho tuổi thọ của bạn lắm đấy.

Video cùng người đăng